Từ tuần trước Cha Được tại Tòa HN (cha còn trẻ, là dân làng tôi, từng học ở SG, Nha Trang) có lời mời về dự giỗ lần thứ 168 của Thánh Phêrô Nguyễn Văn Hiếu và Tổng Giám mục địa phận HN về làm lễ "đặt viên gạch góc" cho nhà thờ Tiêu Động. Cha mời cả "cái bác gì bộ đội đeo kính" về cho vui. Hẹn GM, hắn OK liền.
Sáng qua, cùng chú em Trung lên đường. 9g tới nơi thì lễ rước đã bắt đầu. Chúng tôi được mời vào phòng khách. Bàn giao tiền góp xây nhà thờ cho ông Trùm rồi Trung vào bàn giao mấy chữ Nôm ghi họ tên các cụ được chôn dưới nhà thờ vừa mới được cải. Không còn là dân theo Đạo nên ngồi nói chuyện ở phòng khách rồi về Nhà tưởng niệm của ông già.
Dân quê tôi tự hào vì không có nơi đâu ở ta "phát cả Thánh và Tướng" như ở Tiêu Động. Cụ Hiếu mất năm 1840 (do chống lại triều đình khi đi truyền giáo) và được Vatican phong Thánh tử vì Đạo năm 1900. Nay có tượng dựng ở sân nhà thờ.
Bà con giáo dân còn "phát hiện": cả Thánh và Tướng của Tiêu Động cùng mang tên Thánh là Phêrô. (Ông già tôi là Phêrô PhạmVăn Phu!). Cũng lắm chuyện!
Trưa ăn cỗ đến cả ngàn người. Chỉ sợ không an tòan thực phẩm thì... mất vui!
Thứ Ba, tháng 4 29, 2008
Về quê
Gửi bởi TranKienQuoc lúc Thứ Ba, tháng 4 29, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Quê hương là chùm khế ngọt
HCQuang
Thì thế mới có câu : " Nói như Thánh-Tướng"!
Thường cũng người đời cũng hay nói: "Ông đừng Thánh-Tướng" hoặc "Thánh-Tướng vừa chứ" hoặc " Thôi , đừng Thánh - Tướng nữa" có lẽ nghĩa "tiêu cưc " nhiều hơn!
Không phải 1 thời "ăn như tu, ở như tù, làm như phu và nói thì như lãnh tụ"?
Đăng nhận xét