Thứ Hai, tháng 4 28, 2008

BÁO CÁO CÔNG VIỆC CỦA MÕ: ĐÓN THẦY LƯƠNG

Dương Minh

Sáng sớm ngày 21/4 mõ Xã (Trường) chỉ thị cho mõ Thôn SG “Thầy Lương dạy lý đang ở trong Sài Gòn …”. Chưa kịp triển khai gì, chập tối mõ Xã đã kiểm tra “Liên hệ với thầy Lương chưa?”, vội vàng gọi điện thọai cho thầy thống nhất kế họach ngày 22/4: 9h30 đưa thầy sang thăm nhà cô Thục, 14h00 đón thầy về lại nhà người quen ở Trần Quang Khải, 17h30 đến đón thầy ra JooDee họp mặt. Xong được kế họach, phát lệnh cho các mõ Thôn “Đề nghị BLL các khóa cử đại diện giao lưu tiếp thầy Lương vào lúc 18h…”. Cái thôn K4 gắn bó với thầy Lương nhất nên làm tiếp nhiệm vụ của mõ Thôn đi rao “Mời anh em ai có điều kiện xin đến giao lưu tiếp thầy Lương vào lúc 18h…”.
Sáng 22/4 trên đường sang nhà cô Thục hỏi thầy “Ở Trường dạy hàng trăm học sinh, bây giờ thầy nhớ được những ai?”. Thầy nói ngay “Cũng nhớ được một số, thầy có ghi điện thọai trong sổ đây”. Thầy mở sổ đọc cho tôi nghe “Lê Quốc Anh, cậu này bé người nhưng học giỏi, không biết bây giờ thế nào. Lê Trí Hưng này, Trần Tuấn Sơn – các em hay gọi là Sơn ton ấy, Nguyễn Xuân Miên, Nguyễn Trung Liêm …”. “Thầy yên tâm em đã nhắn tin báo hết, nhưng dạo này anh em bận lắm, em cũng không biết tối nay tụ tập được bao nhiêu!”. “Cứ mươi người là vui rồi em ạ!”. Nghe thầy cảm thông như vậy cũng đỡ lo.
5 giờ chiếu chạy xe từ Văn phòng đi đón thầy. Cứ tưởng 30 phút đến nơi là vừa khéo, nào ngờ tắc đường, hơn 6 giờ mới lết ngang qua Đôi Khi, 7 giờ mới đến được Joodee, trễ hẹn với anh em đúng 1 tiếng. Mọi người đã tề tựu, có thầy Trọng, đại diện K5 (Hưng), K6 (Hà mèo), K8 (Tăng Tiến) và một số anh em K4 (Chí Quang, Dũng Sô, Trung Liêm, Thế Nam…). Lát sau lục tục thêm Quốc Anh, Ngọc Nhân, Phạm Tùng…
Học sinh Trường Trỗi ai cũng có cảm nhận tự hào về thầy cô của mình nhưng không có điều kiện để hiểu biết kỹ càng. Quả thật nghe thầy Lương tâm tình mới hiểu cảm nhận của chúng ta là xác đáng. Cha của thầy là người công nhân hỏa xa Hà Nội đã có vinh dự năm 1945 được bố trí lái chuyến xe lửa đón Bác Hồ trên đường từ Pháp về qua đường cảng Hải Phòng. Năm 1953, khi 20 tuổi, đang học Đại học Y khoa, do trốn lính thầy bị bắt giam. Vựơt trại giam, què chân, thầy tập tễnh một bên khóac chiếc tay nải, một bên là cây đàn ghi ta trốn ra vùng tự do rồi lên Việt Bắc nhập ngũ. Do có trình độ, từ đó thầy tham gia sự nghiệp đào tạo văn hóa cho nhiều thế hệ sĩ quan và chiến sỹ - trong đó có lớp Thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi. Thầy có hai cô con gái và một cậu con trai, tất cả đều tốt nghiệp Đại học và có công việc tươm tất. Không chỉ kể chuyện riêng tư, thầy còn kể đôi nét về những thầy cô khác ở Trỗi – thầy luôn bầy tỏ sự cảm phục, quí mến về những người bạn và đồng nghiệp của mình.
Gần 10 giờ đêm thầy trò bịn rịn chia tay nhau. Thầy Trọng mời thầy Lương trưa 23/4 đến ăn cơm rồi từ đó ra thẳng Nhà ga Tân Sơn Nhất bay chuyến bay 14 giờ trở về Hà Nội.
Tối 25/4 gặp mõ Xã trong giao ban “hưởng lạc” ở Hà Nội, không thấy hắn chất vấn gì, tôi cũng không báo cáo. Biết thừa, nếu có nói thì hắn lại buông câu “Ni zuo shi wo fang xin!”.

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

Thầy Lương quả là con người tuyệt vời,hơn 40 năm song nhác tên bạn nào là thầy đọc cả họ tên chính xác luôn.Có điều lâu quá các em lơn thay đổi nhiều ,thầy không nhớ hết mặt.Qua tâm sự của thầy mớicàng khẳng định chúng ta rất may mắn có những người thầy tuyệt vời.
DS

Nặc danh nói...

DMinh (và các quý vị hiện "đương chức" trong BLL Trỗi) đừng buồn với thân phận Mõ. Cái số nó thế, đành chịu vậy thôi.
HCQuang

TranKienQuoc nói...

Các bạn ơi, khó vô cùng khi giải thích! Vì: Tôi và thầy sáng nào đi tập thẻ dục cũng gặp nhau ở hồ Halle. Khi thầy vào SG đã alô, còn tôi đã trả lời: Thầy yên tâm đã có lính Trỗi!
Chuyện thế nào, khỏi kể! Vì tôi đã các bạn Trỗi! Mọi việc quá dễ!

Nặc danh nói...

JM ơi, khoảng tháng 10 năm 1946 Bàc từ Pháp về qua đường Hải Phòng chứ. Chuyện đón Bác rất hay, sẽ sưu tầm và kể cho anh em.