Thứ Hai, tháng 1 14, 2008

Tình hình Hồ Trương

Đến bây giờ thì có lẽ tắt mọi niềm hi vọng. Tây y ngay từ đầu đã bó tay. Đông y cố gắng. Cúng cho hết nhẽ. Cuối cùng quay lại với Tây y để hiểu rằng không còn hi vọng.
Đêm qua tới sáng nay là những cố gắng y tế cuối cùng, đáp ứng những hi vọng cuối cùng của người khoẻ và cả người bệnh. Sáng nay cả người bệnh và người khoẻ hiểu rằng không thể thay đổi, số phận đã định đoạt. Bản thân HTr cuối cùng đã chấp nhận và từ chối các biện pháp y tế. Và gia đình cũng đã xác định sẽ để HTr ra đi một cách tự nhiên. Ước nguyện cuối cùng là như thế.
Chúng tôi, những người bạn ở HN, tuy không bên giường bệnh nhưng luôn chờ tin của gia đình để chia sẻ trong lúc khó khăn này.

16 nhận xét:

Nặc danh nói...

Số phận chẳng buông tha cho ai cả,nhưng sao lại bắt bạn tôi vào lúc này.lúc này không còn niềm vui,mà chỉ còn lại chua xót tuy đã không còn hy vọng nhưng cầu mong may mắn còn đến với bạn cũa chúng tôi.Nếu còn làm được gì chúng tôi sẽ không tiếc,dù đó là một giọt máu hiếm.Trương ơi hãy vượt qua dù không cố được nữa.Các bạn vẫn mong đợi từng giây phút để có điều kỳ diệu vẫn còn đến với bạn.với tất cả những người thân!
Đại Cương

HữuThành.Nguyễn nói...

"Chết" là động tác cuối cùng của một kiếp Người. Tôi chứng kiến và biết Hồ Trương chiến đấu chống lại cái chết cho tới sức lực cuối cùng và chấp nhận thua mà không sợ hãi.

TranKienQuoc nói...

Giá mà nỗi đau đừng đến!
Tôi biết chiều nay Võ Hạnh Phúc và Văn Tuyết Mai đã có những cố gắng làm việc tâm linh, cầu an cho bạn mình. Giá mà...

Phú Hòa nói...

Cuộc sống con người không phải là vĩnh cửu và chúng ta phải chấp nhận nó. Hồ Trương đã và vẫn dũng cảm chiến đấu để chống lại số phận khắc nghiệt ấy. Nếu tất cả mọi biện pháp để đưa H.Trương trở về với cuộc sống bình thường đều chịu bất lực thì tôi cầu mong rằng người bạn thân yêu của chúng mình sẽ ra đi một cách thanh thản. Nỗi đau này sẽ là nỗi đau chung của anh em chúng mình.

Nặc danh nói...

Sinh ký tử quy.
Chúc bạn dũng mãnh dấn bước trên nẻo đường về.
Nam mô Adi Đà Phật.

Nặc danh nói...

Đọc tin này thấy buồn quá.Nếu , đến giờ này vẫn là chỉ "NẾU" thôi, H.Trương ra đi lúc này thì còn trẻ quá,thương bạn mà nghĩ đến mình...Quang xèng.

HữuThành.Nguyễn nói...

Tối 14/1 HTr đã được chuyển sang phòng Cấp cứu 4. Phòng này chăm sóc không kèm theo các biện pháp y tế. HTr được tháo bỏ các kim đặt truyền dịch. Nghe em vợ V.Anh (dì Ngọc Anh) nói cậu sung sướng nói "tháo bỏ được xiềng xích".
Đầu giờ 15/1 vào thăm, thấy cậu ngồi tựa lưng giường uống nước dưa hấu lạnh. Mặt hốc hác trông lại tỉnh hơn khuôn mặt phù vì tiếp dịch. Vân Anh nói cậu cả đêm không ngủ, thỉnh thoảng lại đòi uống nước lạnh, thật lạnh. Dì Ngọc Anh mua nước sinh tố yêu cầu xay nhiều đá khi trời rét dưới 15 độ C làm nhà hàng trố mắt. Vậy mà cậu vẫn đòi cho thêm đá viên.
Nói với HTr "anh em gửi lời thăm". Cậu gật đầu. Trước khi đi tôi đã đọc mấy lời góp. Đứng mấy phút rồi chào để về, cậu lại gật đầu. So với trưa hôm qua, sau đêm tiếp máu và lọc thận, bây giờ trông cậu tỉnh táo hơn.
Gọi điện cho H.Phúc, chiều qua HP và VTM đi cầu. HP cho biết sớm nay thầy lại đã làm một lễ.
Chạy xe máy dưới mưa phùn gió lạnh về cơ quan. Nghĩ vẩn vơ biết đâu đấy "liệu pháp nước đá" cộng với tâm linh lại làm nên điều kì diệu.

Nặc danh nói...

Cho tôi gửi lời thăm HồTrương. Từ chối các biện pháp y tế (dám đương đầu với cái chết) cũng là một hành động dũng cảm.
HCQuang

Nặc danh nói...

Quá buồn vì không biết làm gì để chia sẻ cùng bạn. Hôm vào thăm HTr, cũng chỉ biết động viên bạn "quyết chiến đấu đến cùng", bạn trả lời "Sẽ chiến đấu đến cùng", vậy mà không sao thay đổi được tình thế.
Buồn vì nếu vào thăm bạn dễ tạo nên tâm lý không tốt, không vào... thì đành ngồi chờ sao?. Tôi đã từng nếm trải tâm trạng này trong những ngày Lê Nhân Thắng (K4) bị bệnh "máu trắng" chuẩn bị ra đi.
Chỉ biết cầu mong cho tất cả các bạn mình đừng bao giờ rơi vào tình trạng này...
TTXVH

HữuThành.Nguyễn nói...

Đúng như Tuấn tỉn nói, chúng ta bây giờ chỉ có ... ngồi chờ, không nên vào thăm. Hãy để cho bạn những thời khắc cuối yên tĩnh cùng người thân. Nếu có đến, hãy chỉ gặp gia đình.

Nặc danh nói...

Cầu mong cho bạn tôi vươt qua được giai đoạn khó khăn này.VT.

HữuThành.Nguyễn nói...

Trưa nay 16/1 tôi có ghé BV, gặp V.Anh vợ HTr. Được biết cậu yếu nhiều, không tự cầm cốc uống nước được như hôm qua. Cậu cũng từ chối tiếp máu vì sợ nó lại chảy trong và gây nhiễm độc máu thêm. Cái này thì sáng nay VC.Phước nói chuyện với tôi nếu máu chảy trong ruột, ruột sẽ hấp thụ thành phần nito và gây thêm ure trong máu. Chắc HTr biết điều này.
Sức HTr ngày càng giảm, nhưng kịch bản hôn mê mà hội chẩn sớm hôm qua dự báo cho đến giờ vẫn chưa xảy ra.
Các bạn theo tâm linh nói nếu qua được một tuần nữa thì hết năm xấu, tình hình có thể khác. Nhưng một tuần thì lâu quá,...

HữuThành.Nguyễn nói...

Đầu giờ 17/1 chạy qua BV, đứng ngoài nhìn vào vì không muốn HTr thấy. Sợ cậu phân tâm, mệt.
Tình hình HTr sức khoẻ mỗi ngày một kém. Nhưng trí óc vẫn làm việc. Đau. Hình như chống chỉ định các loại giảm đau, an thần.

Phú Hòa nói...

Hữu Thành ơi, tình hình Hồ Trương thế nào? Để giảm đau thì trong các bệnh viện thường dùng morphin nhưng như vậy bệnh nhân sẽ luôn ở trong tình trạng mê man, nhìn thương lắm. Tôi đã từng ở tâm trạng này rồi nên biết khá rõ. Tỉnh táo để tâm sự với những người thân của mình thì vẫn hơn. Những lúc Hồ Trương lên cơn đau thì mọi người ở xung quanh nên đắp lên trán HTr. khăn dúng nước lạnh, thậm chí nước đá thì sẽ đỡ đau một chút ( dù chỉ là cảm giác thôi ).

HữuThành.Nguyễn nói...

19h30 hôm qua cháu lớn của HTr, Vân Trang, gọi điện báo tình trạng bố tiền hôn mê, đau vật vã. Gia đình quyết định lại chạy thận và tiếp máu.
Tôi vào đến nơi thì đã chạy được khoảng 1 tiếng, đến 22h30 sẽ kết thúc (chỉ định chạy 3 tiếng rưỡi). Nhắn tin cho VC.Phước, hôm qua cậu gọi điện hỏi thăm mấy lần.
Đến gần cuối thì HTr tỉnh hơn, nhờ lọc bớt ure trong máu(?). Mắt mở nhiều hơn, nhìn thấy tôi cậu nhận ra và gật đầu chào.
Kết thúc ca chạy thận trông tình trạng HTr tỉnh táo hơn. Nhưng hôm nay sẽ lại là một ngày vất vả cho gia đình. Vì máu sẽ lại thoát ra bằng đường tiêu hoá. Không biết kết quả chạy thận lần này sẽ duy trì được bao lâu. Sợ là không bằng lần trước, vì sức đã yếu nhiều hơn rồi.
Chạy thận xong, HTr lại được đưa về phòng chăm sóc. Mọi người trong gia đình, bạn học, đơn vị, ... giải tán về nhà, coi như một lần báo động.
Sẽ không được tự nhiên khi để người thân "ra đi một cách tự nhiên" trong khi vẫn còn hi vọng cứu tỉnh lại được. Gia đình HTr đã làm đúng khi quyết định chạy thận cho HTr, khi mà khoa Cấp cứu và khoa Thận nhân tạo e ngại rằng bệnh nhân có thể không chịu đựng được hết ca máy; tử vong hoặc hôn mê sâu. Lần này có lẽ bản năng sống của HTr vẫn còn đủ để vượt trên ngưỡng đánh giá của họ.

HữuThành.Nguyễn nói...

Sớm nay gọi điện hỏi Vân Chi, được biết là lại chuẩn bị chạy thận cho HTr. Yên tâm lên đường.
Đến khi ngồi trên Asia Resort (cách HN 35km) dự Tất niên của FPT với báo giới thì có tin nhắn; gọi lại hỏi mới biết mọi người quyết định không chạy thận nữa vì sẽ lại có máu để chẩy. Mà như thế thì vừa mệt cho HTr, vừa vô ích. Đành báo cho các bạn ở HN chăm lo.
16h lại tin nhắn từ máy Vân Chi: chú vào ngay, bố cháu không ổn rồi. Cuống lên gọi báo cho ĐC và VTM, để nếu có chuyện thì cũng còn có các bạn. Ngay sau đó ĐC, VTM và HP có mặt trong bệnh viện.
17h50 tôi về đến bệnh viện, khi các bạn vào trước đã về.
HTr đang đi nốt quãng đường cực nhọc. Hình như cậu vẫn nhận thức được nhưng giao tiếp hầu như không có; mối quan tâm (hay phản ứng ưu tiên nhất) bây giờ là sự sống? là nỗi đau đớn? Không biết chắc, có lẽ có tất cả. Không còn áp dụng biện pháp y tế nào, ngoài ô-xy. Nhưng cậu cũng luôn gạt bỏ mặt nạ thở.
Đêm nay gia đình HTr sẽ bên cậu. Đơn vị cũng cử 2 người trực tại bệnh viện để kịp thời làm các việc cần thiết khi có chuyện.