Thứ Ba, tháng 1 22, 2008

Phạm Hồ Trương một người bạn

Mới đầu tháng đây thôi, một hôm Luân "cáo" nói với tôi: "Ngày mai, tao ra Bắc". Thầm nghĩ, thằng cha này nặng chuyện vợ con lắm, chẳng bao giờ bỏ đi đâu xa quá nửa ngày, nay lại nói ra Bắc, chắc hẳn có chuyện? Tôi bèn hỏi "Đi khi nào về?". "Tao đi về trong ngày, sáng bay 7 giờ, tối về 9 giờ". "Có chuyện gì? Sao đi gấp thế?". "Thăm Hồ Truơng, giờ bệnh nặng lắm, đang nằm Bạch Mai". "Thôi mày đi, thăm luôn hộ tao. Tình hình ra sao, vào tính tiếp".

Ai chứ Hồ Trương với tôi có nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Số là năm cuối lớp 10, chẳng hiểu vì sao (chắc do quậy phá!) tôi được điều về trung đội của Hồ Trương để học tập, rèn luyện, tu dưỡng. Sắp tốt nghiệp rồi. Trước ngày lên đường nhập ngũ, ngày 21-6-1969, tôi đuợc kết nạp vào Đòan (đợt vét). Ngày đó đuợc kết nạp vào Đòan là vinh dự và thiêng liêng lắm. Lý lịch quân nhân bao giờ cũng có "ngày vào Đòan" và "người giới thiệu". Phần thứ 2 ghi tên 2 ông bạn họ Phạm: Phạm Hồ Trương và Phạm Minh (Minh "lịt"). Kỷ niệm với Hồ Trương thời Trường Trỗi như thế thì sao mà quên được!

Sau bao năm lăn lộn, việc chung, việc gia đình, mỗi đứa một ngả nhưng mỗi lần gặp nhau chúng tôi đều nhắc lại kỷ niệm xưa. Trong những năm gần đây, mỗi lần có dịp ra Bắc, khi có điều kiện tôi lại ghé thăm Trương. Mỗi lần Trương vào Nam công tác lại ghé thăm tôi và Luân.
Vậy mà mới ngày đầu năm nghe tin bạn bị bệnh, giờ đã đi xa, mãi xa. Sao lại nhanh quá vậy? Tôi nói với Luân: "Hôm trứoc may mà ông ra kịp lúc nó còn tỉnh táo, nói chuyện được (tuy đã có lúc tỉnh lúc mê). Âu cũng đỡ ân hận!". Hai đứa ngồi bên ấm trà, thở dài chép miệng: "Đời người là thế, biết làm sao đuợc. Thôi, còn sống là quý, sống làm sao cho phải phép, cho tốt, cho tình nghĩa là được!".

"Hồ Trương ơi, ngừơi bạn hiền!". Tôi khẽ gọi tên anh cho đỡ nhớ. Xin thắp nén nhang lòng. Xin vĩnh biệt, cầu chúc anh an giấc ngàn thu!

Người đòan viên Trương giới thiệu năm xưa - Lê Trí Hưng


(Xin phép được chép lại, có chút biên tập và post lên trang nhất như một nén nhang nhớ bạn!

Ảnh tư liệu: Đại diện k4 và Ban Liên lạc đến thăm Võ Đại tướng sau ngày Hội trường 10/2005.
Đến lúc này, Hồ Trương cũng vẫn hiền lành, khiêm tốn, đứng vào góc cuối (bên trái), nhường cho bạn mình được đứng gần bác Văn hơn. Đó chính là Hồ Trương! Kiến Quốc)

3 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Post bài của Lê Trí Hưng lên rồi, đọc lại mà cứ ứa nước mắt. Vẫn biết "sinh-lão-bệnh-tử" là lẽ ở đời nhưng sao Giời cứ vội gọi bạn mình đi thế?

HữuThành.Nguyễn nói...

Tối qua tôi ngồi xem lại mấy cái ảnh cùng loạt với ảnh trong bài này. Cũng định đưa lên nhưng không lẽ cho vào tin buồn.
KQ gợi ý làm ảnh này tặng cho gia đình Hồ Trương. Thì cũng là một việc tôi định làm cho Bạn. Có khi Hồ Trương còn chưa được xem những ảnh này. Xin lỗi nhé, bây giờ mới biết những điều rất đơn giản, bình thường cũng có lúc không thể làm được nữa.

Nặc danh nói...

Rất tiếc là tầm ảnh như vậy mà HTrương chưa được xem, mặc dù HTr đã đi xa nhưng HT nên thay mặt K4 làm ảnh phóng to đặt khung để tặng lại gia đình HTrương, đó là một tư liệu quý của gia đình và là niềm tự hào của các con của HTrương.
TTXVH