Thứ Hai, tháng 5 05, 2008

TẠI SAO TÔI VÀO ĐẢNG ?

Câu hỏi nghe đơn giản với 1 số người, nhưng cũng là trăn trở đối 1 số khác. Phụ huynh chúng ta vốn không chỉ là Đảng viên mà còn là cán bộ Đảng và trên hết các “ông bô, bà bô” đều đem hết cuộc đời mình chiến đấu cho sự nghiệp của Đảng. Bởi vậy chuyện phấn đấu vào Đảng của AE ta cũng từng được coi là đương nhiên. Vậy mà khi chúng ta đều đã trên 50 tuổi và nhìn lại thì có rất nhiều AE Trỗi không phải / chưa phải / không còn là Đảng viên. Nghe thấy lạ, nhưng cũng chẳng có gì là lạ cả !

Gần 30 năm về trước, khi đó tôi còn là 1 kỹ sư trẻ và đang là Bí thư đoàn Nhà máy cũng đã từng được các đ/c Đảng viên “rủ rê” vô Đảng. Bữa đó 1 Đảng viên trẻ (tuổi) gặp tôi nói :

- Chi bộ có dự kiến phát triển mày, nhưng theo quy định mày phải đi học lớp Đối tượng Đảng sẽ tổ chức tới đây. Mọi người đều biết chương trình Triết học trong trường Đại học còn cao hơn, nhưng đây là quy định

- Ừ, nếu lớp đối tượng cần giảng viên thì tao sẵn sàng tham gia, còn không thì thôi, để thời gian cho tao làm việc có lẽ tốt hơn.

- !!!

- Thôi, mày cứ báo cáo Chi bộ là đã hoàn thành nhiệm vụ thông báo cho tao biết. Tao sẽ xác nhận. Còn việc không đi học là do tao chứ không phải mày. OK ?

Sau đợt đó, đ/c Bí thư Đảng bộ chuyên trách của Nhà máy đã trực tiếp gặp tôi hỏi :

- Tao nghe nói mày không muốn vô Đảng…

- Đâu có ! Đảng mà cho vô, em xách dép nhẩy vô liền. Đây này, đơn em đã viết sẵn, anh có cần em nạp ngay bây giờ.- Vừa nói tôi vừa làm bộ mở ngăn kéo bàn.

- Ấy ấy, từ từ mày…

- Đấy ! Vậy là anh chê em mà chứ đâu có phải em không muốn !

Đ/ c Bí thư bước đi cái một và từ đó Chi bộ không bao giờ nhắc tới tôi nữa.

Thật ra thì với truyền thống của gia đình mình, tôi cũng như các bạn rất muốn vô Đảng để cùng nhau gánh vác chút đỉnh những gì mà các phụ huynh đã để lại. Ngặt một nỗi, qua các Đảng viên ở Nhà máy tôi lúc bấy giờ, tôi được biết nội dung của các buổi họp Chi bộ chỉ xoay quanh vấn đề ai thuộc “cánh” nào, ngồi “ghế” nào ? Và tất nhiên tiếng nói Bí thư Đoàn Nhà máy trong Chi bộ (nếu có) cũng đáng vài “gờ-ram” đấy chứ (còn chuyện thuộc “cánh” nào thì để hậu xét). Mà tôi lại đang “lỡ” ngồi đó. Hiểu ra vấn đề, tôi liền xin rút ra khỏi BCH Đoàn Nhà máy để “thằng em” Bí thư kế thừa được kết nạp ngay sau khi “đắc cử”. Còn tôi có thời gian, có đầu óc thảnh thơi để tâm vào học thêm và tích lũy kinh nghiệm chuyên môn. Hai bên cùng có lợi !

Thời gian sau, tôi chuyển công tác về 1 Công ty XNK. Công ty mới có giàn lãnh đạo là các anh cựu Học sinh miền Nam rất tâm đồng ý hợp, hiểu AE Trỗi mình như hiểu chính mấy ảnh vậy. Thật là tuyệt vời ! Rồi việc phải đến cũng đã đến. Đúng vào thời gian Liên Xô tan rã, nhiều thằng hoảng hốt “nhẩy” ra khỏi Đảng thì tôi làm đơn, làm hố sơ chuẩn bị kết nạp. Mọi thủ tục đều đã hoàn tất, chỉ còn chờ Đảng ủy cấp trên phê duyệt là xong. Nhưng sự việc xảy ra ngoài sức tưởng tượng của tất cả Chi bộ, tôi và nhất là mấy anh Lãnh đạo vốn là HSMN : Lý lịch của tôi có vấn đề !

Đảng ủy kêu tôi lên giải thích phần lý lịch của ba tôi có 2 vấn đề không rõ ràng :

  1. Tại sao ba tôi sinh ở Hà Tĩnh mà lại tham gia CM (năm 1927) ở Sài Gòn ? Ai phân công ba tôi vô Nam ? Làm nhiệm vụ gì ?
  2. Trong bản sơ yếu lý lịch (hồi này còn dùng bản mẫu SYLL dành cho CB-CNV) tôi ghi : Cha - Họ tên…., Đảng viên - nghề nghiệp hiện nay : CB hưu trí, trước đây : CB cơ quan…. – và sau đó tất nhiên có phần kê khai từng thời kỳ. Nhưng như vậy là “không rõ ràng” vì theo Đảng ủy, ba tôi không phải là Đảng viên mà là CB Đảng chức gì gì đó, ông cũng không phải là CB cơ quan…. mà phải là chức gì gì đó ở cơ quan…

Ôi, theo những gì được dậy dỗ lâu nay, tôi vẫn thường tự hào vì có cha mẹ là Đảng viên, là Cán bộ nhà nước, đó là danh hiệu cao quý nhất trong chế độ này. Nhưng không phải, mấy cái “ghế” mới đáng tự hào ! Vậy là tôi từ chối viết lại lý lịch và tất nhiên Đảng ủy cũng từ chối nhắc đến tên tôi, thậm chí họ chán tới mức còn trả lại bản lý lịch “dở hơi” của tôi cho mang về chơi.

Rồi mọi chuyện cũng trôi qua như tất cả những gì đã trôi qua trong cuộc đời. Tôi được cử làm Đại diện cho phía Việt Nam trong 1 công ty liên doanh với nước ngoài. Để được UBND TP phê chuẩn, ông GĐ kiêm Bí thư Đảng ủy Công ty Việt nam (cũng là 1 cựu HSMN) đã phải đích thân đi thuyết trình và cam kết với Thành ủy về sự trung thành với chế độ của tôi (?). Cho tới lúc này, tôi vẫn tự hào mình là 1 thằng CS thực thụ, dù không phải Đảng viên. Chuyện đó đâu quan trọng. Quan trọng là mình đã làm gì, đóng góp được những gì cho cái chế độ do phụ huynh mình đã góp sức xây lên. Mà thậm chí, do không tốn thời gian và đầu óc vào những chuyện “đấu đá”, tranh giành này kia, nên kết quả đóng góp cho XH, cho Nhà nước (mà nay do Đảng lãnh đạo, chứ không phải như trước kia) còn tốt hơn nhiều. Ngoài ra, tôi cũng có chút “tự hào” là mình đã không ngồi chung bàn với mấy thằng được gọi là Đảng viên mà chẳng “Đảng” chút nào !

Nhưng (cuộc đời sao lắm chữ nhưng), khi làm việc trong CTLD, 1 doanh ngiệp lấy lợi nhuận làm mục tiêu trên hết và bị lãnh đạo bởi tụi Tư bản (vì vốn của chúng nó cao hơn mà), thậm chí còn có ý thức chống Cộng, nơi mà mọi người đếu nghĩ nếu là Đảng viên có khi còn bị gây khó trong công việc, thì tại nơi đây tôi lại thấy rất rõ sự cần thiết phải có vai trò của Đảng. Hoàn toàn không có 1 chút gì lý thuyết hay quan điểm này nọ, vấn đề mâu thuẫn giữa công nhân mà đại diện là tổ chức Công đoàn với giới chủ là Tổng Giám Đốc thường xuyên xảy ra với nhiều mức độ và hình thức khác nhau. Đó là tất yếu ! 2 bên tất nhiên sẽ phải cùng nhau thảo luận tìm ra cách giải quyết ổn thỏa. Nhưng không phải lúc nào cũng đi đến được điểm chung. Lúc này phải làm gì ? Đình công – ngưng sản xuất – giảm lợi nhuận – giảm lương, thưởng – có thể 1 số CN sẽ bị sa thải hoặc tệ hơn, Công ty “sập tiệm” – tất cả đều “chết”, mà CN “chết” trước. Ai thiệt hơn ? Cần phải có người đứng ra tìm và thuyết phục 2 bên có tiếng nói chung và cùng tốn tại phát triển mà không thiệt hại cho đất nước mình. Ngoài Chi bộ Đảng của CTLD thì chẳng có ai làm tốt được.

Vậy đó, và tôi xin vào Đảng để tổ chức ra Chi bộ CTLD (cho tới lúc bấy giờ chưa có) và Chi bộ chúng tôi đã hoạt động có hiệu quả rõ rệt. Tụi tôi đã “lãnh đạo” Công đoàn và “hướng dẫn” TGĐ giải quyết khối chuyện trong hầu hết các lãnh vực chứ không phải chỉ 30% (bằng vốn của phía VN) như 1 đ/c lãnh đạo đã từng chỉ đạo. Không những thế, tụi tôi còn kết nạp thêm “1 mớ” đảng viên mới., toàn tụi trẻ, có học, mà đặc biệt đều đang làm thuê trong LD chớ không phải do phía VN cử qua. Số này đúng là những Đảng viên thực thụ vì trong LD, Đảng viên không hề có lợi lộc gì ngoài quyền được phục vụ quần chúng, mà nếu có thì chỉ là có bị “tây” ghét mà thôi.

Còn chuyện tôi vào Đảng như thế nào xin để lần khác sẽ kể.

25 nhận xét:

Nặc danh nói...

Kgởi hameo K6:
Đọc bài của anh tôi thấy đồng tâm trạng.
Tôi vào Đảng ngày 5/5/75 khi đang là người lính chiến trường. Năm 1993 khi xin nghỉ hưu được , tôi cất làm kỷ niệm .
Chuyện vào Đảng ngoài ae từng công tác trong QĐ là không khó nhưng với tính cách Trỗi vào Đảng ở môi trường nào cũng đều phức tạp.Rất khó và rất dễ
Tôi xin kể anh nghe một chuyện na ná của anh :
Cơ quan bà xã tôi có chỉ tiêu trong năm phải kết nạp được X Đảng viên.Bà xã tôi là quản đốc PX,có chồng là SQ,ĐV nên được chọn làm đối tượng.Bà xã nể tổ chức nên cũng đi học đối tượng, đến khi phải viết thu hoạch lại nhờ tôi viết ( vì tôi có gần 20 năm tuổi Đảng). Tôi hỏi :
Bà có thực sự muốn vào không?
Bà ấy bảo :" không hề muốn vì thấy ĐV ở CTY xấu quá,tôi không muốn chung với họ.Còn là ĐV hay không tôi vẫn cứ là tôi"
Hiểu ý vợ tôi viết thu hoạch :" Tông bí thư đầu tiên của Đảng là cụ Phan Đình Phùng" và vợ tôi không mang tiếng là không chịu vào Đảng.
KV.K7

HữuThành.Nguyễn nói...

Đảng sẽ có sức mạnh nếu xác định được việc của mình là giác ngộ và vận động quần chúng.
Đảng sẽ mất sức mạnh nếu không làm như vậy.
Đảng đã không làm được như vậy khi tự "hành chính hoá" hoạt động của mình. Và bởi thế nhiều người trong chúng ta chỉ còn giữ lại "đạo" trong mình.

LêThanh nói...

hameok6 ơi! vào Đảng hay không có j quan trọng lắm đâu. Cứ bình thường như tham gia 1 hội nhậu hay 1 đám đàn đúm nào đó. Đựợc thì vào cho vui, gọi là " sinh hoạt có tổ chức", ko thì chơi đám khác, nghĩ làm j cho mệt đầu. Thời gian và trí tụê dành cho công việc hay sinh hoạt j mà mình thích.

Nặc danh nói...

Cứ như anh em thỉnh thỏang nói "Tuy là đảng viên nhưng mà tốt" thế là được!

N.TV nói...

Hoan hô HameoK6 !

Nặc danh nói...

Hameo lại gãi vào đúng "chỗ ngứa" rồi.Hồi còn là đảng viên (có lẽ hôm nay vẫn là đảng viên vì chưa có ai khai trừ mình cả) khổ nhất là chiều thứ 6 hàng tuần,họp tổ đảng hoặc chi bộ ( đây là qui định của Đảng bộ BTTM ).Bản kiểm điểm hàng tuần bao giờ cũng đầy đủ 3 phần :
1. Chính trị tư tưởng : Luôn tuyệt đói trung thành với Đảng, với...
2. Ưu điểm : luôn hòan thành tốt mọi nhiệm vụ...
- luôn đoàn kết tốt với đồng chí,đồng đội...
3.Khuyết điểm : Chưa mạnh dạn đấu tranh phê bình, tự phê bình đôi lúc còn yếu...
Bản kiểm điểm của tôi đã được "lập trình" và lưu trữ sẵn trên máy rồi nên hết tuần rồi tháng và cả năm nữa,cứ mỗi lần họp tổ đảng hoặc chi bộ, tôi lại in ra và đọc một cách trôi chảy như một bài học thuộc lòng hồi cấp 1.
Hình thức quá, phải không Hameo?.
Quang xèng.

Nặc danh nói...

Bài của HM thật hay. Tôi lại có chuyện thế này. Trong một buổi sinh hoạt của đảng bộ, tôi có tham gia (đảng bộ p.28 ), một thằng cha trong đảng ủy ( tay này là trưởng công an phường )mới từ phường khác (p.25)chuyển về, hắn lên đọc tham luận về chủ đề phòng chống tệ nạn mãi dâm ma túy, cuối bài viết hắn kết luận " Chính vì vậy mà p.25 chúng ta đã được t/p tặng bằng khen về công tác này" Cả hội trường vỗ tay rần rần và cười tưởng đến vỡ hội trường. Phường tôi luôn là phường "vét đĩa" nhất trong cái nội dung ma túy mãi dâm này, vì vừa vào tới đầu phường tôi là các bạn sẽ thấy ngay, nhà nghỉ thư giãn san sát đan chen nhau, mẹ nó chứ sao mà lắm thằng đau lưng thế "nhẩy", mà sức khỏe của đàn ông Việt đi đâu mất rồi càng ngày càng "kiệt quệ" hay sao mà đã nghỉ ở nhà "chán rồi" ra ngoài đường lại đòi "nghỉ nữa". Một điều chắc chắn là chưa bao giờ phường tôi thoát được trọng điểm mãi dâm ma túy thế mà thằng cha này tự dưng tâng bốc là được t/p tặng giấy khen. Thì ra là hắn bê nguyên si báo cáo thành tích của p.25 nhà hắn, nơi hắn công tác cũ "vận dụng" vào phường tôi. Do ngu nên mới ra nông nỗi "chết người" ấy.
đ.d

dathb136 nói...

Chuyện kết nạp tôi cũng như Khắc Việt.Tập trung một lũ thuyền viên vô mở lớp học lịch sử đảng,mà mình đã học từ hồi còn bé tí ở phổ thông.Cuối kỳ viết thu hoạch có 1-2 thằng viết,số còn lại thì không viết nữa,vì quan niệm:" hãy làm quần chúng tốt,còn hơn đảng viên tồi".Những đảng viên ở cty vận tải biển chúng tôi chỉ biết" vận động quần chúng "ủng hộ tiền cho mình xây nhà, ăn nhậu thôi.Cho nên chúng ta quyết tâm làm trong sạch quần chúng bằng cách không cho khai trừ ai ra khỏi Đảng.Đề nghị mọi người nhất trí.Hì...hì.

Nặc danh nói...

Lẽ ra đựoc kết nạp từ 1973 nhưng bị "xì tốp" vì hay ngịch ngợm nhảy tầu mỗi khi về HN. Rồi vinh dự được kết nạp 3/2/1975. Bình thường được đeo huy hiệu 33 năm tuổi Đảng nhưng lại là "đảng viên ngoài chi bộ" 18 năm nay rồi. Nói vậy anh em hiểu, cho dù không là đảng viên nhưng trái tim của tôi cũng như của nhiều anh em Trỗi có dòng máu của cha mẹ - những người cộng sản chân chính, biết làm những việc tốt cho gia đình, cho anh em và chút nào đó cho cộng đồng. Đơn giản vậy thôi!
KQ

Nặc danh nói...

Chuyện Blôkhin vào ĐCS Liên Xô:
Thấy Blôkhin đá rất hay nên bí thư gặp gỡ:
- Chi bộ định kết nạp cậu nhưng trước hết phải học điều lệ Đảng đã.
- Tôi bận đá bóng, không có thời gian để học.
- Thôi được, thế biết ảnh ai đây không? - Bí thư đưa ra ảnh Tổng Bí thư Bờrêgiơnhép.
- Không quen thằng này. Chắc nó không đá giải ngọai hạng? Và có ảnh để lại chắc bị phạm luật 12 quá nhiều?
- ???

Nặc danh nói...

Chuyện "trong nhà,ngoài phố":
Trong nhà:Bà xã tôi được "cơ cấu" vào Đảng trong dự kiến X đảng viên của trường...Về hỏi ý chồng,tôi nói cứ vào cho piết...Một thời gian sau,bà xã thủ thỉ:"chắc ra thôi anh à".Hỏi lí do,cô ấy nói:"Đảng viên gì mà khi họp toàn nói xấu,bôi xấu nhau ko à.Em chịu thôi!"
-Ngoài phố:Tay tổ trưởng dân phố khi gặp lại "lói":Gia đình cậu là gia đình "cách màng" lão...Rồi "lày kia,kia lọ"...Tôi đành nhăn mặt nói:Thôi,chú cho cháu xin.Đây,gia đình cháu ủng hộ quỹ Người nghèo cô đơn...Thế là pác tổ trưởng tít mắt,tha cho tôi vài tháng...!

Nặc danh nói...

Chuyện thật 100%: 1 chị thuộc gia đình CM nòi, được bí thư chi bộ xét "tuyển" đảng. Chị nói: cám ơn, nhưng xin thôi, vì vào thì quần chúng họ tưởng tôi cũng (tệ) như các anh.
HCQuang

Nặc danh nói...

Các pác có biết chuyện "Của Đảng" chưa? chuyện thật 100% do ông Bí thư Huyện ủy (dzì wên gồi, mà có nhiều dân Khơ Me) ở Kiên Giang kể.

Chi bộ xã họp kiểm điểm một bà Miêm về tội hủ hoá. Mọi người phân tích tùm lum tà la.
Cuối cùng, bà Miên mới phát biểu: "Dớ..., tui tuởng từ hồi trước tới giờ, cái ... này là của tui. Dớ, nghe Đảng nói, tui mới biết, dớ, cái đó là của Đảng, dớ..."
Tư SG

Nặc danh nói...

Tin dzịt cồ.

Nghe nói anh HAMEO chuẩn bị được "cơ cấu" vào BCT. Nghe xong, hãi wá, té một phát về hưu non luôn.

(Chắc sợ sau này, gặp anh 8, bị chưởi cho "Ai bảo mày ngồi chung với chúng")

Tư SG

Nặc danh nói...

Chuyện "lập trình" bản kiểm điểm như aQX nói thì nay đã được phổ biến đại trà rồi. Chỉ khác là, ngày nay ko có khuyết điểm, chỉ có ưu thôi. Còn nếu bị "dí" quá thì là : đôi khi phương pháp phê bình còn quá thẳng thắn dễ gây hiểu lầm (?).
Vậy đó, Đv ngày nay ko thể có khuyết điểm được. Có là chết!

HMK6

Nặc danh nói...

Hà "mèo" là nguồn vào BCT Đại hội 15!

Nặc danh nói...

Gần nhà tôi có cô Hiên mở quán nước. Là hàng xóm chúng tôi hay qua ngồi uống nước và tào lao. Rồi thấy cả mấy chú công an khu vực, công an đồn Cửa Nam kéo nhau cả lũ đến uống nước (mà là nước cam, nước hoa quả chứ không phải chè suông như anh em tôi!). Uống rồi cắp đít đi thẳng. Tôi hỏi cô: Thỉnh thỏang thôi chứ? Cô buồn rầu trả lời: Lần nào cũng thế, anh ạ! Tôi chợt nghĩ: cán bộ của dân đấy, đảng viên đấy. Vậy hóa ra mình là đảng viên thì cũng "bẩn" như chúng nó? Ô nhục quá! Chính chúng nó làm xấu Đảng. Rồi nhiều chuyện, nhiều gương bẩn khác. Vậy là tôi stop khi tròn 15 năm tuổi Đảng, mà hoàn tòan tự nguyện.
Mẹ tôi - 1 lão thành cả đời theo CM - rất buồn, hỏi vì sao. Tôi kể với mẹ và nói: Chẳng nhẽ con cũng như chúng nó? Bà nghĩ 1 hồi rồi nói: Ừ, khi nào tổ chức tốt thì các con sinh họat trở lại.
Vài năm sau mẹ tôi đi mang theo nỗi trăn trở ấy...
KQ

Nặc danh nói...

Còn tôi mới đây vinh dự được truy tặng Huy hiệu 30 năm tuổi Đảng (được kết nạp hồi ĐHQS) kèm theo 200.000đ, sau đó tôi phải bù lỗ 800.000đ để rửa huy hiệu đó.
TTXVH

Nặc danh nói...

Ở bên này chỉ tiếp nhận thông tin trên báo mạng. Đôi khi cũng ngán mấy chú phóng viên đời nay lắm vì các chú cũng gây ra nhiều vụ Xì-căng-đan quá, không biết có nên tin hay không(?).Vừa rồi thấy nổi cộm 2 vụ là 2 "cha" bí thư tỉnh ủy : Quảng Ninh và Cà Mau."Cha" nào tốt,"cha" nào xấu, Hmeo có tỏ tường thì cho xin vài dòng "bình phẩm".( "Cha" còn có nghĩa là "Bố", bố của ...nhân dân "BỐ = ĐẦY TỚ").Qx.

Nặc danh nói...

Ối zời ơi, bây giờ QX còn hỏi thế! Truyền tụng câu này từ khuya rồi "Kính thưa các đ/c đã bị lộ và chưa bị lộ...".

Nặc danh nói...

Họp chi bộ bây giờ toàn xưng hô chú cháu, anh, tôi. Đến lúc xưng hô bằng "đồng chí" tức là có vấn đề gây cấn lắm rồi, không thể giải quyết bằng "tình cảm" được.
GM.

HữuThành.Nguyễn nói...

Tôi rất ghét sự không chuyên nghiệp. Trong mọi quan hệ "danh" mà không chính thì "ngôn" sẽ không thuận. Bởi vậy cách đây hơn 1 tuần tôi đã phải trả lời một thư của đối tác như sau:

- Em không biết anh bao nhiêu tuổi, nhưng nếu anh nghĩ mình lớn tuổi hơn em nhiều, thì anh có thể xưng “chú”. Nếu anh còn trẻ( ý em là từ trung tuổi trở lại) anh có thể xưng “anh” với em. Tại em thấy xưng “cô” và “tôi” cứ thế nào ấy.

- Tôi coi trọng nền hành chính chuyên nghiệp, trong đó có quan hệ công sở. Tôi phản đối cách xưng hô gia đình trong quan hệ công sở. Bởi cách xưng hô ấy làm cho quan hệ bình đẳng giữa các công chức nhuốm màu đẳng cấp gia đình. Và trong trường hợp ấy, là không công bằng với cộng sự, đối tác. Vậy nên, theo tôi, cách xưng hô trung tính là biểu hiện của sự tôn trọng.
Thế nhé, cô có thể gọi tôi là anh và xưng tôi, dù rằng có thể tuổi cô chưa bằng tuổi con tôi.

Nặc danh nói...

Phụ nữ miền Nam rất "dị ứng" với chữ "cô". Họ nói : mấy ông bộ đội (m.Bắc) tòan gọi "cô" nghe cứ như tụi này ở giá cả vậy !
Bở vậy trong công việc thì gọi là "chị", còn ngoài đời thì là "em" tuốt luốt! (nghe thấy mình trẻ là các "bà" thích ngay!)

HMK6

Nặc danh nói...

aQX : vụ 2 ông bí thư, báo chí đăng quá sơ sài và mang tính kích động hơi nhiều, ko thể nói gì được. Nhưng "áo (lót) mặc ko thể ko qua đầu", còn nhiều người trên 2 ổng, đâu th6e3 muốn làm gì thì làm!

HMK6

Nặc danh nói...

Trong một cuộc họp chi bộ, một đảng viên trẻ xin có ý kiến: Em được vào đảng là rất biết ơn các anh các chị lắm rối. Từ hồi đấy đến nay, em có làm gì các anh, các chị đâu mà tự dưng hôm nay anh bí thư lại gọi em là đồng chí. Hu. hu...