Thứ Bảy, tháng 5 31, 2008

Quà 1/6: Thành phố Tuổi thơ (Город Детства)

Em gái k9 không muốn xưng tên

Biết là người viết lẫn người đọc của blog đa phần là các bác U60 cả, nhiều bác cũng đã được lên chức ông bà nội ngoại. Lại cũng đã biết người viết lẫn người đọc của blog về mặt kiến thức thì “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý”, về mặt tài hoa thì “cầm, kỳ, thi, họa, tửu” chả thiếu phần nào. Thế nhưng đọc các “Hồi ký” đã “xuất bản” thì rõ là ký ức Tuổi thơ vẫn sống mãi, vẫn đồng hành với mỗi người.
Nhân dịp 1/6 gửi tặng các bác và Tuổi thơ của các bác bài hát Thành phố Tuổi thơ (Город Детства) mà nhiều người học ở Liên xô thời kỳ những năm 70 chắc còn nhớ. Thực ra bài hát này viết dựa trên nền nhạc của bài hát
“Greenfields” của Terry Gilkyson - Rich Dehr - Frank Miller nhưng lời thơ bản tiếng Nga của Robert Rozdenstvenski thì “hay đến mức không thể quên được”. Vì lời thơ tiếng Nga quá hay nên nhiều người trong đó có cả tôi đã nhiều lần cố gắng dịch nó sang tiếng Việt. Mặc dù biết bản dịch của mình còn xa mới đạt được yêu cầu nhưng cũng xin phép gửi các bác đọc.


Город Детства)

Ф.Миллер, Т.Гилкинсон, Р.Дер - Р.Рождественский


Где-то есть город, тихий, как сон.

Пылью тягучей по грудь занесён.

В медленной речке вода как стекло.

Где-то есть город, в котором тепло.

Наше далёкое детство там прошло...


Ночью из дома я поспешу,

в кассе вокзала билет попрошу:

«Может, впервые за тысячу лет

дайте до детства плацкартный билет!..»

Тихо ответит кассирша: «Билетов нет...»


Так что ж, дружище! Как ей возразить?

Дорогу в детство где ещё спросить?

А может, просто только иногда

лишь в памяти своей приходим мы сюда?..


В городе этом сказки живут.

Шалые ветры в дорогу зовут.

Там нас порою сводили с ума

сосны - до неба, до солнца - дома.

Там по сугробам неслышно шла зима...


Дальняя песня в нашей судьбе,

ласковый город, спасибо тебе!

Мы не вернёмся, напрасно не жди.

Есть на планете другие пути.

Мы повзрослели. Поверь нам. И прости.


Thành phố Tuổi thơ


Nơi nào đó trong lặng thầm ký ức

Trong trái tim ta… một thành phố mến thương

Con sông trong lặng chảy nước như gương

Một thành phố biết bao là ấm áp

Ôi thành phố Tuổi thơ ta thửơ trước


Đêm nào đó rời nhà ta vội bước

Sân ga đơn côi tìm mua một vé về

Lần đầu tiên trong ngàn vạn tháng năm qua

“Bến Tuổi thơ, làm ơn, cho một vé”

“Không có vé” người bán buồn, đáp khẽ


Nào bạn hỡi biết làm sao được nữa

Vé về lại Tuổi thơ, biết hỏi chốn nơi nào

Có lẽ chỉ đôi khi trong ký ức ngọt ngào

Với bè bạn ta lại về nơi đó


Nơi thành phố của ngàn câu chuyện cổ

Gọi ta bay theo những ngọn gió lành

Những rừng thông cao vút cham trời xanh

Những mái nhà chạm mặt trời, chóng mặt

Và dưới tuyết kia một mùa đông đang âm thầm trôi đi mất

Bài hát xa xưa theo mãi với cuộc đời

Thành phố dịu hiền ơi, xin mãi cám ơn Người

Không về được, xin Người đừng cố đợi

Cuộc sống nhiều đường, nhưng không đường trở lại

Chúng tôi lớn lên rồi, chúng tôi phải đi xa

Hãy giữ mãi lòng tin

Và tha thứ nhé Tuổi thơ!





24 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Cảm ơn Em gái k9 đã gửi bài hát quá hay nhân ngày Trẻ con 2008!
Quả thật ngày xưa từng hát và biết mình không bao giờ come back được nơi này. Bọn anh những thằng sĩ quan trẻ trong giờ học chính trị đã kéo nhau ra dãy bàn sau cùng, ngồi vẽ bậy và dịch nhiều bài hát Nga, trong đó có Gorod Dzestva. Bác Đòan Mạnh Giao là 1 trong những đầu tầu. Anh còn nhớ 1 đọan:
Thành phố ở nơi đâu yên tựa giấc mơ
Thành phố ở nơi đâu lững lờ cơn gió đưa
Dòng sông nhẹ êm trôi lững lờ như mặt gương soi
Thành phố ở nơi đâu thấy trong lòng ấm áp
Và, đã qua lâu rồi nơi ấy - tuổi ấu thơ êm đẹp
... Rời căn nhà mến thương trong làn gió đêm
Nhà ga lạnh vắng tanh, ngỡ ngàng tôi hỏi xin:
"Phải chăng ngàn năm qua, người đầu tiên là tôi
Đời đưa hồn tôi quay về thời thơ ấu?"
Nàng khẽ nghiêng mái đầu: "Không có được chiếc vé này!".
... Ơi các bạn ơi...

Nặc danh nói...

Tiên sư anh Tào Tháo! bài thơ hay quá, NÓ làm ta chết lặng...
DS

LêThanh nói...

Biết rằng tuổi thơ không quay trở lại. Chúng ta đã và đang làm j cho tuổi thơ của con em mình?

Nặc danh nói...

@K9:Nếu ko phải là "cơm" của pác Trổi nào thì nen post hình cho AE ta bít mặt.

4SG

Nặc danh nói...

@K9:muốn nghe bài hát,hướng dẫn giùm địa chỉ
KV.K7

Nặc danh nói...

@KV:Thằng bạn "dài" chưa tới 1M8,vào Google mà kiếm.Chỉ đc cái nằm chờ ăn sẵn!

Nặc danh nói...

@4SG: Anh Tư ơi, em không phải là "cơm, cháo, mỳ" gì gì của lính Trỗi đâu.Nói nhỏ với anh là ngày xưa, xưa như bài hát đã nói ấy em cũng có ý định xin làm "cơm nguội" nhưng không được duyệt,huhu. Em lại thuộc loài không "eat photos" nên không dám gửi ảnh lên mạng đâu. Mong anh thông cảm. Nhân đây em cũng xin gửi lời cám ơn anh: nhờ "cảm" mấy cái Hồi ký kể chuyện ngày xưa của anh (và của những người khác nữa) nên em mới lại có ""động cơ" để dịch lại bài thơ và nảy ra cái ý định gửi quà 1/6 đấy.
Em gái K9

Hòa Bình nói...

@Em gái K9: mày có bạn mới mày lờ tao đi đấy phải không? Lâu rồi không thấy online trên YM?

TranKienQuoc nói...

Mèo con, dù bíêt cũng không đuợc khai có du kích nằm trong đống rơm!

TranKienQuoc nói...

Em gái k9 gửi cả file bài hát "Thành phố tuổi thơ" nhưng Uttroi thông minh hơn đã post vidéo clip do chính Edita Pekha hát mới sướng. Nghệ sĩ này nổi tiếng từ những năm 70, nay hát vẫn oách!

Nặc danh nói...

Trích ngang lí lịch Edita Piekha: Bố người Ba Lan, mẹ người Pháp, lấy chồng người Nga. Những năm 1970 là sinh viên trường Tổng hợp Lêningrad. Cùng với Ala Pugachova và Sophia Rotaru là những ca sĩ nhạc nhẹ lừng danh thời đó. Còn dòng dân ca không ai hơn được Ludmila Zykina.
Cám ơn K9: Ленинград - город дества
Rất tiếc hôm nay không đi cùng các bạn TN, ĐC, VHP, VTM... về thăm Thành phố tuổi thơ của các bạn được. Chúc mọi người vui vẻ.
GM.

Nặc danh nói...

Giai điệu thì khỏi nói rồi, quá hay thỉnh thoảng tôi vẫn bắt thằng con đàn cho nghe, tuyệt nhất vẫn là vào quãng 10 - 11 giờ đêm rả rích trong tiếng mưa SG. Lời dịch tuyệt như một bài thơ, xin cảm ơn em.

Hòa Bình nói...

@Anh KQ: đương nhiên là em không bao giờ khai ra cô du kích nằm trong đống rơm ấy. Nhưng em phải được hãnh diện 1 tí chứ!

Nặc danh nói...

Chào Hòa Bình.
Mèo con nhìn chung là hiền lành, hạnh kiểm tốt, nhưng khi dữ lên thì cũng ... dữ.
HCQuang

Nặc danh nói...

@Bình "mèo":Đã hứa là không khai nhưng sao lại cứ khăng khăng khẳng định là "trong đống rơm có cô du kích"!!!K9

Nặc danh nói...

Ko biết em gái k9 là ai?Nhưng khi Mèo con khai "cô du kích nằm trong đống rơm" thì biết là ai rồi.M...phải ko?Chào nhé!
-a 4Sg: gọi người ta là em gái,ngượng chết!K9 cùng học với mày đấy!

Hòa Bình nói...

@AK7: không phải M... đâu! Đã bảo là không khai cơ mà! Tuy nhiên cũng phải đính chính là cùng khóa với hội K7 bọn mình đấy, nhưng không phải Chu Văn An. Đây là thông tin cuối cùng về em gái K9, HB sẽ không tiết lộ thêm điều gì nữa đâu!
@Anh Chí Quang: em làm gì nào mà anh bảo em dữ? Thế TQ chuyển quà cho anh chưa?

HữuThành.Nguyễn nói...

Ơ, hàng hoá cũng phải có chuyến mới chuyển được chứ. Lão Hợp sắp vào, khoảng tuần nữa. Khi đó sẽ nhờ lão luôn. Cùng lắm đây báo cho cái mã hàng, ra siêu thị mà mua là được chứ gì!

dathb136 nói...

@ak7:Đoán thế cũng đòi đoán?M.học BL,còn chị bạn K.9 đích thị học ở Nga rồi,nếu bạn HB thì là bằng tuổi tụi mình,còn là ai?ở đâu ?thì để anh GM đoán?

Nặc danh nói...

Chào mèo con.
TQ là địa vị cao quý nhất trong xã hội blog. Mà kẻ có quyền lực luôn có xu hướng lạm dụng nó. Em gửi quà cho anh mà qua TQ thì e chừng hỏng rồi.
Thôi, nếu như quà bị thất lạc thì anh vẫn sẽ ghi nhận tình cảm của em.
HCQuang

Nặc danh nói...

@Đạt 136:Ờ,thì...mà...là...cứ nói thế!ko học CVA thì học BL,ko học Nga thì học Đức...Có chết ai đâu!A G...ko mờ,pác TQ thích ăn "bưởi năm roi" ở ngay bên cạnh K9 thì cần gì phải đoán!

Nặc danh nói...

Bọn Tây học tiếng Việt sợ nhất khoản xưng hô. Ngay cả người Việt mình nhiều khi tìm được cách xưng hô cho phải đạo hay "hợp tình" cũng là vấn đề "hơi bị hay" đấy. Để giải quyết sự rắc rối này có một "đạo luật" bất thành văn là khóa dưới phải gọi khóa trên là anh là chị(trừ mấy "chú" bộ đội đi học quyết tâm công bố tuổi tác để khẳng định "chủ quyền" với "các cháu"). Mà đích thị K9 thì phải "bé" hơn các K khác chứ. Với lại "em gái K9" ra đường bây giờ toàn bị gọi bằng bác , thậm chí bằng bà, chỉ có trên blog này mới được những người "quen" mà chưa biết gọi là "em" thôi.
Em gái K9

Hòa Bình nói...

@Em gái K9: Hay!

Phú Hòa nói...

Thân gửi em gái K9,

Nếu em là bạn của Bình " mèo con " thì chắc chắn anh được quyền vỗ ngực lép của mình để tự xưng là ANH rùi.
Cứ cho lập luận của em là đúng đi nhưng qua những lần về Việt Nam làm việc thì anh đã gặp mấy trường hợp là khi nói chuyện với đối tác nữ, mặc dù cả hai bên đều biết tuổi của nhau và mấy chị ấy còn nhỉnh hơn anh 1 - 2 tuổi nhưng khi xưng hô thì cứ anh - em tỉnh bơ, trong khi đó thì anh lại cứ chị - tôi nện thẳng cánh làm anh khó sử lý. Nhắc khéo mấy chị ấy thì chắc chắn anh sẽ nhận được quả lườm sắc hơn dao bổ cau.