Chủ Nhật, tháng 11 09, 2008

Đi đâu cũng chép cũng ghi, không biết thì hỏi tự ty làm gì?






Buda được nối với Pest bằng vô số những cái cầu bắc qua sông Đanuyp, các cầu này tất nhiên có hình dạng rất khác nhau . Có những chiếc cầu chỉ để cho tầu điện đi qua . Chiếc cầu cổ nhất là một chiếc cầu treo . Mỗi đầu cầu có hai con sư tử rất to. Khi làm xong chiếc cầu này , tương truyền rằng , ông kiến trúc sư rất tự hào tuyên bố : „Đây là một công trình không có tỳ vết !“. Nhưng có một cậu thợ học việc nhóc con tỷ mẩn thế nào lại phát hiện ra các con sư tử đều không có lưỡi !. Quá xấu hổ ông KTS đã trẫm mình xuống dòng Đanuyp .
Kể ra bố này tự ái cũng hơi cao . Nhưng nếu không có lòng tự ái thì lấy đâu ra những cây cầu đẹp đến thế? Nghĩa là những công trình xấu xí được làm ra nhiều khi là do thiếu những cái rất xa lạ với tiền .
Khi đi thuyền trên sông Đanuyp , nhìn về phía ngọn đồi cao phía Buda , người ta thấy trên đỉnh có tượng một người đàn bà đang dơ hai tay đỡ một cành lá . Cách đây mấy chục năm khi được làm ra để kỷ niệm chiến thắng của Hồng quân , người đàn bà này hai tay nâng một khẩu súng tiểu liên Kalasnhicop .
Không biết thời điểm thay khẩu súng bằng cành lá có trùng với thời điểm Hunggari được kết nạp vào NATO không nhỉ ?.
Và không biết bây giờ khi ngắm bức tượng này thì có ai nghĩ , hồi trước Hồng quân Liên Xô đã tiêu diệt bọn phát xít chỉ bằng những cành lá?.

3 nhận xét:

HữuThành.Nguyễn nói...

Ơ, tôi chả đi đâu bao giờ, nhưng hình như những ảnh mà tôi nhìn thấy về "cành lá", thì nó vẫn là cành lá đấy chứ nhỉ?
Chào mừng TGQ lâu mới thấy.

Nặc danh nói...

Hình như bên nớ đọc là "Bu đo" chứ không đọc "Bu đa"? Mấy cha Hung nói cứ hay "o, o".
HCQuang

Nặc danh nói...

Thêm:
Nếu bức tượng cầm cành nguyệt quế thì cũng có thể cho qua. Quý nhẽo đừng quá "đa cảm".
HCQuang