1. Họp mặt k4
Chiều thứ sáu, anh em k4 gặp mặt Dương Minh (JM) ở Vườn treo Babylon, không đến được vì có việc. Hẹn JM trưa sau. 11g cả bọn gặp nhau ở "Quán Cá" Nguyễn Huy Tự, sát nhà Tương Lai. Đến nơi đã thấy GM, ĐCương, VTMai, JM, TLai, Vinhnq k8 và Hồng Hải mới từ Canada "hồi hương". Được 1 lúc thì Trung Nghĩa, VHPhúc đến. Vui, ngòai việc nâng lên hạ xuống thì anh chị em bàn nhiều việc. Mọi người ủng hộ ý tưởng của Nguyễn Quang Bắc k5: vận động xây nhà văn hóa ở Yên Mỹ, Đại Từ. BLLk4 có ý định tổ chức về thăm chiến truờng xưa vào dịp 15/10 năm nay, nếu hòan thành công trình vào dịp này thì quá ý nghĩa.
Nên nhớ chỉ còn vẻn vẹn 7 tháng!!! Xin anh em cho ý kiến gấp để có thể vận động các khóa cùng tham gia!
2. Xong tiệc, ai về nhà nấy, riêng JM ra HN thì hòan cảnh "xe-li-pa-té" (a-lông đờ-lanh) nên sẵn sàng cùng chúng tôi đi Bắc Ninh dự trao cúp của giải bóng đá Đại Phúc - Việt Hà sau 1 tháng thi đấu đã kết thúc. Xe nhà có, đường nhân dân cho lại "thông và thoáng" nên sau hơn nửa tiếng đã có mặt tại sân Đại Phúc. Có ngay pô ảnh của ban lãnh đội với cánh su-poóc-te lên muộn (đứng sau là danh thủ Điệp "lùn", ở góc là vợ Văn Hùng). Tuần này CAHN nghỉ. Trận 1, QLTT HN thua Lão tuớng Bắc Ninh 1-0, chỉ kịp xem trận 2. Trận sau Bia Việt Hà thắng Đại Phúc 3-1. Kết quả giải được đăng tải tại Uttroi.
Thật vô tình mà anh em biết thêm chuyện mới. Em trai (cũng tên JM) cùng bố, khác mẹ của bạn ta từng đá đội trẻ CAHN năm 1987-88. (JM em sinh 1970, đúng năm ông già JM hy sinh trong chiến trường. Cả nhà không biết cho tới cuối những năm 80, JM mới đi tìm và gặp dì. Dì vốn là dân điệp báo thời kháng Pháp, yêu ông già JM tha thiết, sau không lấy ai. Dì đã mất. Anh Lan, nay là lãnh đội Lão tướng CAHN, từng là sĩ quan anh ninh nên biết bà)... Mỗi lần ra công tác, trước khi về Tp, JM đều đến thăm em và cùng ăn bữa cơm chia tay rồi JM em đưa JM anh ra sân bay. Cũng là chuyện hay!
3. Chủ nhật thăm Hà Đông
Vợ chồng tôi cùng chú em Hiển (Tạp chí CAND) rủ nhau đi Hà Đông. Để vợ vào lang thang ở làng lụa Vạn Phúc, còn tôi và Hiển tới thăm cụ Khôi (em cụ Phan Trọng Tuệ, vợ cụ Nguyễn Duy Thân - nguyên ủy viên UBKNHN 1945, cậu ruột cụ Lê Quang Đạo, năm 1952 mất ở Trung Quốc). Cụ Khôi giờ ở cùng Nguyễn Duy Thành (Vô tuyến khóa 8 Quân sự) ở 36 ngõ Hưu trí, gần trường Cấp 3 Nguyễn Huệ. Hôm nay Thành trực chỉ huy không về được.
Vì ông già từng tham gia lãnh đạo Tổng khởi nghĩa ở HN nên tôi đã tìm rồi có quan hệ thân thiết với gia đình các ủy viên UBKNHN. Nay còn Đại tướng Nguyễn Quyết, vợ cụ Nguyễn Duy Thân (mẹ Thành), chú Lê Trọng Nghĩa. Cụ Khôi năm nay đã 90 nhưng đi lại phăng phăng, nhớ nhiều chuyện cũ. Cụ sinh ra ở Viên-chăn nên còn nhớ cả tiếng Lào. Hẹn sẽ đón chú Lê Trọng Nghĩa, cũng là ủy viên cùng cụ Nguyễn Duy Thân, vào thăm cụ. Ra cổng thấy có lô cốt còn lại xem trong khu dân cư, thấy hay quá đã chụp lại.
Làng lụa Vạn Phúc đầy các cửa hàng bán lụa và sản phẩm lụa. Khách ta, khác Tây, xe pháo kéo về ầm ầm. Tuy nhiên cũng phải cảnh báo là hàng ở đây "chế" nhiều.
Sau đó, chúng tôi về thăm nhà cụ Tư Thủy, cơ sở cách mạng của ông Hoàng Văn Thụ, Hoàng Quốc Việt, Lê Quang Đạo... Thắng, con trai cụ Tư Thủy (vì cụ nóng như lửa nên ông Hoàng Văn Thụ đặt tện này để tự chỉnh mình!), giờ làm tổ chức của CA Hà Tây. Gặp cánh bạn cũ của Thắng là CCB Tăng Thiết giáp đến chơi. Mọi người cùng ở lại ăn trưa.
Hai ngày nghỉ ý nghĩa. Vui hơn khi Đào Duy phone ra vì thấy có truyện ngắn của hắn đăng ở Tiền phong Cuối tuần (viết và mạng). Mời anh em dùng thử!
Thứ Hai, tháng 3 31, 2008
Hai ngày nghỉ cuối tuần
Gửi bởi TranKienQuoc lúc Thứ Hai, tháng 3 31, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
10 nhận xét:
Thành cùng lớp và chơi khá thân với em. Khi em từ sơn la chuyển đi đơn vị mới thì Thành bị điều từ HN lên thay em, tội ông bạn quá, đang gần nhà tiện chăm sóc bà già, bị đi xa hơi bất tiện, nhưng tổ chức cũng tính cả đi xa một thời gian để trở về hẳn. Cách đây sáu bảy năm hắn là phó phòng thông tin QCPKKQ chẳng biết bây giờ thì sao?
Cái lô cốt chứng tích thời kháng chiến bây giờ hơi bị hiếm, ngày xưa từ HN -HP em thỉnh thoảng còn thấy , giờ đất chật người đông chắc chả còn. Tấm hình thật tương phản một bên là quá khứ một bên là ngôi biệt thự sang trọng biểu tượng của tương lai. Góc chụp hơi bị "ý tưởng".
Ông bác nào quần bò, kính "giọt lệ" ngầu thế nhỉ? Nhờ bác KQ hỏi hộ em xem bác ấy đã có khăn mùi xoa "cô tiên" chưa?. Em bây giờ bị "bệnh", cứ thấy ai đeo cái anh "giọt lệ" là em giật mình, dù là thứ thiệt em vẫn cứ muốn khuyên nên giắt kèm theo khăn để chùi nước mắt.
1. Nhà Duy Thành có 3 anh em: Chiến, Sỹ, Thành. Chắc 1952 cụ Thân không mất ở Bắc Kinh thì phải thêm Phố(?).
Thành giờ là Trưởng Phòng Thông tin quân chủng PKKQ. Hôm đến hắn đi trực nên vắng nhà. (Đt: 0982250752).
2. Chú quần bò, kính đen, trông rất ngầu là Chủ tịch Cờ Lờ Bờ!
Hình chụp quá sinh động, vui như ... tết, mà kìa... đúng là DMinh rồi. Gã như Tôn ngộ không, một lúc ở cả Hanoi và Saigon.
HCQuang
Vừa có số, phôn liền. Thành vẫn như xưa ở giọng cười, nói chuyện đến nóng cả máy. Thì ra bác chiến bác ấy phắn ra ngoài từ lâu rồi hả bác KQ?
Anh Nguyễn Duy Chiến, dân Quế lâm cũ, học Liên xô về trường ta dạy Lý. Anh chơi bóng chuyền rất hay và "chuột rút" khỏi quân đội từ lâu rồi.
Chiều thứ 6 vừa rồi còn 2 việc nữa được đề cập đến:
1- Có lẽ Hùynh Hồng nên chủ động đề xuất phương án tạo điều kiện cho Quốc Bình ở lại.
2- Nguyễn Lê Bình K6 ở bàn khác sang góp vui, cho biết anh trai là Nguyễn Lê Trung K4 (Trung "còi") cũng đang định cư ở Đức. Không biết QX, TGQ có thông tin này chưa?
JM
Thằng bạn tôi nó khổ. Khi đi lính năm 71 đánh nhau suýt chết ở nam lào, không "suýt" vì súng đạn mà vì sốt rét. Có thành tích được lôi về ôn thi đại học, thi khá thừa điểm đi nước ngoài(ĐHKTQS). ngặt nỗi nhà có 3 anh em thì hai ông anh đang ở bển, thế là phèo. Ra trường Chả biết có phải trong lý lịch ghi phần chiến trường quen thuộc là Lào hay không mà cấp trên lại điều đi chiến trường bắc lào gần ba năm nữa ( Suýt mất toi cô người yêu mà bây giờ là vợ ).Đầu những năm 90 định xin ra quân để gần nhà giúp đỡ bà già thì hai ông anh lại ra quân trước đó rồi nên tổ chức động viên ở lại. Bây giờ nhà ở HN to vật mà không được ở phải về ở với bà già phụng dưỡng vì bà nhất quyết không chịu ra HN (nhà cụ ở Hà Đông như bài viết của bác KQ ). Hắn nói"giàu con út, khó con út" Rồi phá lên cười, nét cười chừng ấy năm chả thay đổi tẹo nào.
Giời ạ!!! Vợ Văn Hùng là cô mặc quần bò xanh, áo phông đen, đeo kính mát ngồi cạnh Văn Hùng chứ!
Hồi xưa anh em ta dại quá, trước đi chiến trường nào, ở vùng rừng thiêng nước độc nào, thì khai lí lịch y như rứa.
Thế là, để phù hợp với sở trường sở đoản, sau này ông Tổ chức ấn anh em tái định cư ở đó.
Biết thế khai "chiến trường quen thuộc: Bờ Hồ, hay CHDC Đức, hay Tiệp Khắc" xem họ cử mình đi mô.
HCQuang
Đăng nhận xét