Thứ Hai, tháng 1 21, 2008

Thành lập hội Bảo Thọ?

Vấn đề mà Dũng Sô nêu ra dưới đây xứng đáng được đăng ở một bài riêng. Nhất là sau những tổn thất năm qua của riêng k4 và của Trường. Mỗi một trường hợp mất mát đều có một chữ "nếu". Có lẽ anh em nên tự giác vào Hội Bảo Thọ để còn gặp nhau dài dài.

Chiều thứ 7 đang liêu khiêu ở phòng kĩ thuật của CT thì chuông điện thoại réo, giật bắn cả mình,Alô anh Sô phải không? anh đến Bệnh viện Chợ Ray ngay,anh X.Minh bị tai nạn, em và anh Đinh đang ở hiện trường ( Nguyễn Đình Chiểu_ Trần Quốc Thảo).Tá hỏa chạy vội đến BV ,Alo cho Trình ,hắn đang lo chụp citi cho X Minh. Chờ, một lúc sau thấy Trình Cùng vợ chồng Đại Định đẩy xe đưa XM ra.Hỏi Trình tình hình ra sao, chắc ổn thôi không có tổn thương sọ não, mừng. Nhìn ông bạn li bì lơ mơ thấy mà thảm, đầu ( trán) sưng một cục to tướng.Thật tình có một thằng đầu vào ở CR cũng có lí. XM còn may chán, chuyện thế này : xM cùng thằng em họ đến nhà ông anh nhậu, biết ông anh uống sẽ liêu khiêu nên thằng em không uống. Nhậu xong ra về , thằng em kè theo, song đường đông, kẹt xe, ông anh mất hút. Mấy mươi phút sau thì nhận được alo của Y Trình tá hỏa chạy ngay vào viện.Nhờ thằng em liện lac Gia đình XM mới biết.XM may là nhờ gặp người tử tế, khi tai nan xảy ra,xe gây nan bỏ chạy, một người đi đường nhặt điện thoại của nó gọi bừa, thế nào lại trúng anh Chí. Anh Chí liền chỉ thị cho ĐC yến Trình vào giải quyết ngay . Vợ chồng Đ Định cũng nhận được ĐT cấp tốc chạy ra hiện trường chờ lập xong biên bản mới vào viện.Ơn Giời Cái CNTT kia nó giải quyết nhanh chóng mọi lúc moị nơi. Hôm qua gọi ,hôm nay gọi điện cho XM giọng đã rõ ràng , không còn thều thào nữa,mừng hắn đang ổn.Với thành tích chăm sóc sức khỏe của AE và mọi người một cách tận tâm và nhiệt thành, Nay
Thay mặt AE quyết định tặng thưởng Đ/C Bùi Yên Trình huân chương DANH DỰ BANTROI cao quí.
Lưu ý Anh em nên đang kí số điện thoại can thiết để khi có việc khẩn cấp dễ bề liên lac ( nhà,vợ hoặc con chẳng hạn).
DS

23 nhận xét:

HữuThành.Nguyễn nói...

XM an toàn thế có phải nhờ đội mũ bảo hiểm để phóng viên đây viết bài lá cải kiếm nhuận bút!
An toàn trên hết các bọ ơi. Bây giờ già rồi. Ai chả phải chết, nhưng nếu chậm chậm có phải tốt hơn không?

TranKienQuoc nói...

Bảo trọng, bảo trọng! Vẫn biết gặp nhau phải "có tí" nhưng cứ "có" liên tịch và "có nặng" (quá liều!) là vợ con mất nhờ đấy!
Ơn Giời anh Xuân Minh thoát nạn! Bài học lớn cho chúng ta. Xin đừng quá chủ quan! GM ơi, cũng phanh bơn bớt lại đi! Với lại cũng cần có thời gian làm việc nữa chứ.
Bảo trọng, bảo trọng!

VNQ nói...

Trước khi phanh, anh em đang còn 1 chai Putin to tướng và một lô cá thiều đang để tại nhà KV K7, được một người bạn tặng cho "hội bạn xấu" dùng để nhâu...nặng. Phải sử lý xong...rồi fanh.

Nặc danh nói...

May quá.
Hôm trước tôi có nhận được tin nhắn của ĐạiĐịnh thông báo là XMinh bị Tai nạn giao thông, bèn gọi ĐT hỏi BYTrình, thì được biết XMinh đã "qua truông", mai BV sẽ "đuổi" về (tính tại thời điểm gọi ĐT).
XMinh năm nay đụng sao Thái bạch rồi. Còn ít ngày nữa là hết năm mà vẫn không kịp né.
Vậy xin các bác cùng tuổi XMinh (1951) cẩn thận, nhậu in ít thôi (tuổi khác thì không sao), ra đường nhớ đội nó bảo hiểm cho đúng chủ trương của Đảng và CP.
TMinh cũng 1951 nhưng bị mất bóp ở TQ, của đi thay người, không sao.
KQuốc bị mất vali sau va li tự về, thuộc tích "mất ngựa rồi ngựa tự quay về", lẽ ra năm nay "xui", nhưng may sinh 1952 nên không sao.
HCQuang chơi dù lượn, té cái bịch, may chỉ bị sơ sơ, cũng do sinh 1952 chứ 1951 thì trúng sao Thái bạch rồi.
Xin các bác bảo trọng, bảo trọng.
HCQuang

Nặc danh nói...

Hôm qua ngồi với ĐC, HT ở chỗ một ông bạn đồng nghiệp của ĐC ở Long Biên I (gần cầu Long Biên, phía bên Gia Lâm). Tôi đã "phanh" rồi vì chiều còn phải một đám ma của bố ông bạn. Ra nhà ông anh họ (trước đây cũng là GV ĐHKTQS) trên đường Ngô Gia Tự chờ xe đến đón đi Hải Dương dự tang lễ. Hai anh anh đang hàn huyên trên vỉa hè thì đánh rầm một cái, một chiếc xe máy đổ quay ngang 180 độ. Người cầm lái chắc là vợ, lồm cồm bò dậy mặt tái mét, còn ông chồng thì nằm bẹp trên đường bất động. Thằng gây tai nạn thì phóng mất tích, vì sự việc xẩy ra nhanh quá, không ai kịp phát hiện. Bây giờ thời buổi thế đấy, gây tai nạn mà không bắt tận tay, day tận mặt là chúng nó chuồn luôn. Vì vậy có thể cũng phải học tập theo quân đội Mỹ, mỗi người nên chuẩn bị lấy một tấm thẻ ghi đầy đủ thông tin: Họ, tên, địa chỉ, điện thoại và người thân để khi tai nạn xẩy ra mà có người tốt bụng họ còn biết chỗ để thông báo kịp thời. Nhắc lại vụ tai nạn trên, cả 2 vợ chồng đều đội mũ bảo hiểm, nhưng ông chồng đội không đúng qui cách, tức là không buộc dây. Sau khi tai nạn, bà vợ thấy ông chồng nằm bất động thì mới oà lên kêu cứu, ngời đi đường thì dừng lại vì tò mò chứ đâu có ý định giúp đỡ. Thế là tôi và ông anh vội bế người bị nạn đặt lên vỉa hè, cởi thắt lưng, dầy cho lưu thông máu và làm một tý xoa bóp, những điều học được trong quân ngũ khi cấp cứu người bị nạn là tôi tận dụng hết. Khoảng 15 phút sau thì ông chồng tỉnh lại, ngồi lên được và không có dấu hiệu bị chấn thương sọ não. Ông anh tôi gọi giúp bà vợ điện thoại về nhà cho người thân ra đón, vì bà vợ sau cú sốc này cũng không còn tinh thần để cầm lái nữa. Mọi việc xong thì cũng là lúc xe đơn vị đến đón. Ngồi trên xe đi Hải Dương tôi cứ nghĩ mãi, tại sao bây giờ người ta lại đối xử với nhau như vậy.
GM.

HữuThành.Nguyễn nói...

Dấu hiệu bị chấn thương sọ não có khi biểu hiện rất muộn. Tốt nhất là đừng bị "chấn" sọ não.
Nói thật là già rồi, không muốn bị chấn thương các loại bao gồm cả "cứng" như sọ não, "mềm" như bắn tốc độ nên mỗi khi lái xe tôi đều tự xác định là "hội trưởng bảo thọ". Bảo thọ cho cả mình và người khác. Lỡ lúc nào thấy nguy nguy thì dừng, ngủ rồi mới đi tiếp. Có làm sao cũng không phải tại mình, cho nó yên tâm.

Nặc danh nói...

Gia đình, bạn bè và cả Hồ Trương đã làm tất cả, nhưng có lẽ như người ta vẫn nói: "có thể chữa bệnh, nhưng không chữa được mênh" chăng. Vô cùng xót thương đồng đội.Chiều thứ 4 tôi lên đường đi công tác Tây Nguyên, không được đưa bạn đến nơi an nghỉ cuối cùng. Nhờ các bạn thắp hộ nén hương tiễn biệt và chia buồn cùng gia đình Hồ Trương.TL.

N.TV nói...

X.Minh ơi ,chóng bình phục nhé.
Anh em mình bây giờ "uốn" in ít thôi, không thì lại "giỗ dồn " đấy!

Nặc danh nói...

Ơ cái Ông XM này, mình tưởng DS viết chuyện cũ, hóa ra chuyện mới. Năm cùng tháng tận, xui thật. Cũng mừng cho thằng bạn qua truông.
Anh Chí nói đúng đấy, tôi xác nhận chuyện "năm tuổi"là hoàn toàn chính xác.
Đời mỗi người có một "cơ số nhậu" nhất định, ai xài trước, xài nhiều thì hết trước. Nguy hiểm nhất là gần hết rồi vẫn tưởng mình còn nhiều thế là ...Anh em thương nhau phải hiểu cho điều đó, đừng nên ép.
TM

Nặc danh nói...

XM ơi, định chuyển sang Giao thông Công chính hay sao mà "đo đường" liên tục vậy? Mong ông chóng bình phục và từ bỏ "nghề" nguy hiểm.

Nặc danh nói...

Nhân chuyện bác XM gặp hạn, xin tặng các bác mẩu đối thoại sau:

Bà vợ mua một con vịt về nhà, gặp gã chồng say xỉn ở cửa, gã nói:

- Không được mang con lợn cái đó vào nhà!

Bà vợ gầm lên:

- Đây không phải là con lợn, mà là con vịt.

- Đúng, thì tôi đang nói chuyện với con vịt mà lại!

Nặc danh nói...

Cách 30 ngày, tính từ ngày bị tai nạn giao thông vừa rồi, XMinh bị 1 vụ tai nạn giao thông do không đội nón bảo hiểm. Gã đi công tác tỉnh, ăn trưa xong (ăn cơm, có uống bia nhưng rất ít), cả toán lững thững đi bộ về nhà. L1c băng qua đường, 1 xe gắn máy lướt qua móc vô ông bạn mình. Gã té xuống, bất tỉnh cho tới khi vào bệnh viện. Tôi dặn gã, có thằng đi taxi còn đội nón bảo hiểm, vậy cớ gì ông đi bộ mà không đội.
Xui 2 lần.
HCQuang

HữuThành.Nguyễn nói...

Hôm nay ngày rằm. Hình như tính theo kiểu âm lịch thì là sang năm mới rồi, chỉ có chưa Tết thôi. Chắc là XM "trả xong nợ năm cũ" rồi. May mà không tệ hơn.

Nặc danh nói...

Ơn Giời thằng XM cũng hơi biết sợ rồi, lần này may mà có mũ bảo hiểm không thì K4 tổn thất nặng. Hắn chỉ được lời mỗi cục u to tướng trên trán thôi.Dạo này hắn cũng hơi dặt dẹo ,uốn một tý là XIN HỎI liền, anh em biết cho nên cũng phải CANH ME .Ngày mùng hai tết XM ngược Hà nội thế nào mà không đụng độ.nhớ cho NÓ ít xỉn thôi nhé!
DS

HữuThành.Nguyễn nói...

Rồi, anh em ngoài này cũng biết sợ rồi. Năm con Hợi thế nào mà anh em ta mất hai bạn. Đầu năm Thuỵ Linh, cuối năm Hồ Trương. Mà đều khoảng thời gian cách Tết vài tuần như nhau chứ.

Nặc danh nói...

Anh em đi nhậu ở HN để GM chở về là an tòan lắm. Hắn vừa lái xe vừa niệm thần chú "Bố cháu yên tâm! Bố cháu yên tâm!". Lúc đầu tôi tưởng hắn dấu cassette trong người, sau đó mới biết hắn niệm bằng miệng rất thành tâm! JM

Nặc danh nói...

Chào GM.
Nhờ mấy cha cận thị lái xe dùm thì yên tâm quá rồi, đường vắng tanh, không xe cộ, cứ thế mà chạy, vô tư. (cận, mắt mờ có thấy gì đâu, đường nào chả trống vắng).
HCQuang

Nặc danh nói...

@JM:
Ông mới ngồi xe tôi sau 2 lần "tới bến" nên đừng kết luận vội. Đợi quá tang 3 bận, nếu về đến khách sạn an toàn lúc đó hãy công bố thương hiệu "tay lái lụa GM" cũng chưa muộn.
@HCQuang:
Bị chọc tức vụ "mấy em bốc lửa" ở Phan Thiết bây giờ "trả đũa" hả. "Đường vắng tanh, không xe cộ..." thì chỉ có ở trên trời của ông thôi. Cẩn thận kẻo gió nó thổi sang Thái Lan thì toi đấy. Bên đó các em chuyển đổi giới tính còn "bốc lửa" hơn nhiều.
GM.

Nặc danh nói...

Xin thông báo tới nhà báo HThành.
Tôi đã kiểm tra Mũ bảo hiểm của XMinh rồi, không có 1 vết trầy xước nào đáng kể. Như vậy vai trò Mũ HB là không có, ông đưa lên báo nghe chừng không câu khách.
Vậy ông sẽ thắc mắc, nếu va đập không đáng kể thì tại sao XMinh ngất xỉu cả tiếng?
Theo tôi, lúc đó XMinh uống quá nhiều, cơ thể hắn như cái chai rượu. Khi bị té (người dốc xuống), "chai rượu" bị xóc mạnh lên "nút chai" tức kích mạnh vào não nên hắn xỉn thẳng cánh (xỉn lần 2 chứ không phải chấn thương sọ não). Ha ha, chắc vậy.
Không tin ông cứ thử nhậu tăng 1 cho liêu xiêu, rồi "dộng" tăng 2 và nằm dốc đầu xuống là thấy ông bà ông vải liền.
HCQuang

HữuThành.Nguyễn nói...

Kể ra uống rượu xong tôi rất hay buồn ngủ. Hay là XM nó ngủ, trầy sơ, các anh tưởng có vấn đề sọ?
Nghe GM nói hôm nhà có cưới KQ cũng ngủ ở cầu thang nên mũi bị trầy sơ. Được cái chỗ dốc không ngủ tốt nên lại dậy ngay.

Nặc danh nói...

BẠN TÔI MẤT XE!
Tôi có một ông bạn vong niên tên là Nông Quốc Linh, chúng tôi gọi là "Linh Thổ", vì hằn họ Nông mà. Hắn học ở Odesa (Nga) về, vì cùng là dân Ivan nên cũng thường hay tụ tập để "nhớ nước Nga". Một lần sau cuộc nhậu "xoắn cần câu" hắn bị mất xe máy. Chuyện thế này, xin kể ra đây để các bạn cùng tham khảo.
Sau khi chia tay, ai về nhà nấy. Về khuya, đường phố vắng tanh, đang ngồi trên xe phóng vù vù bỗng hắn thấy có một người đứng trên vỉa hè vẫy tay gọi: có đi xe ôm không? Hắn bèn dừng lại, xuống xe và để cho tên kia làm tài xế còn hắn thì ngồi ôm đằng sau. Hỏi địa chỉ xong, tên kia đưa hắn về tận nhà. Đến nhà, Linh ta móc ví lấy tiền trả, thì tên kia xua tay: giúp đỡ nhau mà, anh say quá, thôi em đi nhé. Thế là tên kia phóng xe đi, còn Linh đóng cửa vào nhà và nghĩ: thằng xe ôm tốt thật. Sáng hôm sau dậy đi làm mới tá hoả, chẳng thấy xe đâu, gọi điện thoại cho bạn bè mới biết mình mất xe. Chuyện thật mà cứ như đùa, ai không tin xin hỏi Nguyễn Tăng Tiến (Trỗi út), vì Tiến là bạn thân của "Linh Thổ" và cũng có mặt trong cuộc nhậu "oan nghiệt" đó.
GM.

Nặc danh nói...

Nhậu thế mới là nhậu chứ, thật "xứng danh anh hùng"!
TM

Nặc danh nói...

Linh "Thổ" thì nhiều "cổ tích" lắm !
Vnq