Gặp lại người trong tấm ảnh cách đây 40 năm
Cuối tháng 10/2007, Tấn Mỹ ra Hà Nội. Cách đây đúng 40 năm (1967) từ trường Trỗi ở Quế Lâm về, Mỹ cùng Tô Hoành và Ngọc "ghẻ" được phân về F361 bảo vệ vùng trời Hà Nội. Khi thì đóng ở bãi giữa bảo vệ cầu Long Biên, khi thì ngay bên hồ Văn Chương sau ga Hàng Cỏ, có lần còn mò vào tận chân Ba Đình đánh "moóc-xơ" ới anh Văn Tiến Trình (chiến sĩ 12ly7) từ trên nóc Nhà Quốc hội xuống chơi.
Thời gian đóng quân ở trận địa sau ga, chiều rảnh tiếng súng, anh em hay lang thang ra Khâm Thiên, tạt vào nhà may Văn Minh (số 124, cách ngõ Văn Chương chỉ mấy số nhà) sửa quần áo, mạng chỗ rách, lộn cổ... Anh Văn, chị Minh chủ nhà có tới 9 người con, 5 đứa con gái. Mỹ còn nhớ cái Phượng ngày đó 7 tuổi, Thảo 3 tuổi còn Hằng 1 tuổi. Lần nào cũng cho cái Thảo ngồi chơi trên lòng. Quý các chú nên anh chị tặng Mỹ tấm ảnh cháu Thảo. Sau đó cả đơn vị hành quân vào Vinh.
... Bốn chục năm trôi qua, nay Thảo đã 43. Qua trận mạc rồi mấy chục năm hòa bình, Mỹ vẫn giữ tấm ảnh. Trong chuyến đi này, Mỹ có ý định tìm đến tiệm may Văn Minh và gặp lại cháu gái trong ảnh. Mỹ rủ Lê Bình và Ninh cùng đi. Để tránh bị "hố", hắn kiếm quán café gần đấy, lân la hỏi thăm.
- Tôi là lính phòng không đóng quân ở đây năm 1967, 68. Hồi trước hay ra đây chơi. Chị có biết nhà may Văn Minh gần đây?
- Có chứ. Nhà ấy có cái Phượng, cái Thảo...
- Đúng rồi. Nhưng họ còn...? (Chắc Mỹ lo cái vụ B52 rải thảm vào phố Khâm Thiên cuối 1972?).
- Còn sống cả, mấy chị em chồng con hết cả rồi. Chiều nào mấy chị chả tạt về đây...
Quá mừng, Mỹ cùng anh em sang nhà. Anh chị thật cảm động và không ngờ có chú bộ đội sau 40 năm quay lại thăm. Bao nhiêu chuyện dốc bầu tâm sự. Biết chuyện Ngọc hy sinh ở Vinh, anh chị rân rấn nước mắt: "Tội nghiệp chú Ngọc vừa đẹp trai vừa mau miệng. Hồi ấy cứ nghĩ sẽ gả em gái cho chú ấy. Không ngờ chỉ còn 3 tuần nữa giặc Mỹ ngừng ném bom hạn chế, vậy mà chú đã vội ra đi. Ôi, chiến tranh!". Chị Minh không quên gọi điện ngay cho Thảo. Thảo phóng xe về ngay, rồi đến Phượng, Hằng... Chú cháu gặp nhau, vui không bút nào tả xiết. Thảo mời bằng được chú Mỹ về ăn cơm chiều với gia đình.
Hành huơng về chiến trường xưa
Rời Hà Nội, Mỹ đi tầu hỏa vào Vinh. Quốc Sủng ra đón. Hai chiến sĩ cùng 1 xe máy tắc tắc đây đó. Có nhiều cuộc thăm viếng nhưng không thể không tới thăm trận địa cũ. Ngày ấy 3 anh em Lưu-Quang-Trương về E233 cao xạ thuộc của F361 phòng không, tăng cường bảo vệ Thành Vinh.
Trước khi đi, Sủng mua 3 bó nhang lớn. Trận địa ngày ấy nay nhà cửa san sát, không thể nhận ra. Đang đứng hỏi thăm thì thật may gặp được 1 anh bạn bận áo lính đã phai màu. Biết có đồng đội cũ tìm về thăm chiến trường xưa, anh tự giới thiệu: "Em ngày đó mới 11 tuổi, hay chăn trâu gần trận địa các anh. Em nhớ như in trận đánh ngày 10/10/1968. Bom đạn ác liệt, hết đợt này đến đợt khác. Ngớt tiếng bom vừa chui lên khỏi miệng hầm thì lại nghe kẻng báo động. Khói bom khét lẹt. Chiều hôm đó, chạy ra sân kho hợp tác xã thì thấy xác của mấy chục anh xếp chiếu nằm bên nhau. Trong đó có 1 anh không còn đầu và thân trên...". Nghe đến đây, Mỹ nghẹn ngào: "Bạn anh đấy, Nguyễn Văn Ngọc, lính Trỗi cùng anh. Nó đi khi mới 18 tuổi...".
Ba anh em thắp nhang tửong nhớ đến Ngọc và đồng đội. Mặt trời lặn dần về phía tây, khói hương bay lên quện lấy sương chiều... Dịp đó, Quốc Sủng còn đưa Mỹ vượt sông Lam sang Hà Tĩnh đến thăm quê cụ Nguyễn Du, nơi đơn vị từng đóng quân. Vui vì gặp nhiều bạn cũ, cả những o du lích xưa vác gạo, vác đạn cho bộ đội nay đã ngoài 60. Trên đường về nam, Mỹ còn tạt qua Quy Nhơn thăm Hòanh và bạn Trỗi. Chuyện về chuyến đi được kể lại cho Hoành. Quay đi quay lại đã 40 năm!
... Về thành phố, trong buối tiệc tất niên hôm rồi ở Jodee, Mỹ tâm sự: "Đi lang thang như vậy chứ thật ra tao cũng đang gặp khó khăn. Vậy mà sau lần thăm thằng Ngọc về tự nhiên bán hết số bạch đàn trồng trên rẫy. Được 1 mớ tiền. Đúng là Ngọc phù hộ, mày ạ!".
Chuyện của anh lính trắc thủ 12ly7 Đỗ Tấn Mỹ chỉ giản dị như vậy!
Chủ Nhật, tháng 12 30, 2007
Chuyện của trắc thủ 12ly7 ở trận địa hồ Văn Chương, sau ga Hàng Cỏ
Gửi bởi TranKienQuoc lúc Chủ Nhật, tháng 12 30, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Xin gửi lời chào và lời chúc sức khỏe nhân dịp đầu năm đến Đỗ Tấn Mỹ và tất cả anh em Trỗi ta.
Chắc chắn "12ly7 Tấn Mỹ" không phải là "12ly7 blog Trỗi" rồi, các bạn cứ yên tâm.
Có lẽ trong cuộc sống bình yên của mỗi chúng ta hôm nay đều được các liệt sĩ phù hộ , độ trì Tấn Mỹ ạ!
12ly7
Những câu chuyện thật của bạn mình, rất cảm động. Họ vừa là bạn vừa là những người đã hi sinh mà mình luôn ngưỡng mộ và biết ơn.
Đăng nhận xét