Thứ Hai, tháng 10 01, 2012

Bọ, an toàn LĐ và hồi xưa (chuyện dông dài)


Hồi xưa cái gì bọ cũng làm tuốt tuồn tuột. Dựng nhà: vì kèo rường cột, tường trong khung nứa ngoài đắp bùn rơm, lợp tranh, cho tới tận chẻ lạt, đều một tay bọ. Xích xe nhão, bọ đột rời từng đốt, xoay sơ mi, xoay cốt, tán trở vô, thế là có sợi xích chuẩn. Cột cao hàng chục mét, nặng hàng tấn, chả có lấy chiếc tời thủ công làm thuốc mà bọ dựng nhoáng phát xong. Vào rừng lấy nứa, một buổi là bọ chém bay cả trăm cây. Thi công điện nhà chẳng bọ thì đứa mô? Cái ngữ mối hàn vẩy cá thì … chứ mối hàn thường thì có gì mà bọ không hàn được.

Thế nhưng gần đây, bọ đóng chiếc đinh vào ghế gỗ, mới gõ mấy phát mà đinh cong, tại đinh bây chừ nó mềm hơn xưa. Cầm tua nơ vít, vặn vặn, thế nào lại đâm vô tay trái, sưng húp. Đèn tường hư, bọ kê ghế đứng lên thay bóng, tự dưng lưng ghế vướng chân bọ, bọ té nhào, gãy tay. Mạ nhiếc “Lần sau nhớ đội mũ bảo hiểm nhé…é…é”. Thằng con trai than “Sao ông nội (tức là bọ) không kêu thợ, tiếc chi mấy đồng bạc”. Mày coi sáng sủa vậy mà ngu, con ạ, thay mỗi bóng đèn thì làm gì có Trung tâm dịch vụ nào chịu kí Hợp đồng. Có mà sang Canađa. Mà có đáng gì đâu, hồi xưa bố mày …
 
Hồi xưa đơn vị tôi … Ôi, chả là cái đinh gì, hồi xưa tụi tao … Tụi bay vụng quá, hồi xưa chú …

Về vườn rồi, đuổi gà cho vợ mãi đâm chán, bọ muốn làm cái gì đó góp phần củng cố khối cộng đồng chung. Ngặt nỗi bây chừ bọ nhìn sự vật bằng đôi mắt nhìn không xa, trông không tỏ (chỉ hiểu theo nghĩa đen của cụm từ này), tay thì run, lưng thoắt mỏi, trí nhớ hay đi vắng. Vậy “công tác quản lý về an toàn lao động” sẽ ra răng? Cái chi cần cải tổ?

Có mấy bọ (về hưu được mười mấy năm rồi) khuyên tui thế này:

Hồi xưa làm một việc nào đó hết 1 giờ thì nay cứ tính là 5 giờ và dự phòng 5 giờ nữa. Làm một lúc thấy mền mệt thì pha trà, lát làm tiếp, chan chán thì mai, mốt, chả việc … đếch gì phải vội.
Thứ hai, để làm một việc gì đó, cần tính kĩ trước sau, thấy (hoàn toàn) khả thi mới mần, kẻo rơi vài tình trạng xả ra một đống rồi không ráp lại được, hoặc lợn lành thành heo què, hoặc hậu quả là đau lưng, hoặc bị … hoặc … Cần ý thức rằng hồi xưa làm một việc ngon như kẹo kéo, thì “hồi nay” sẽ không còn ngon nữa đâu. (Ừ nhỉ, lợi thụt, răng lung lay mà ăn kẹo kéo, nó dính răng, kéo ra, kéo luôn cả hàm răng).
Thứ ba, hồi xưa bị bong gân thì chỉ một tuần là êm, còn “hồi nay” phải nửa năm. Bởi vậy việc e chừng “khó quá” thì thuê – nếu như có thể.

8 nhận xét:

Phú Hòa nói...

Anh Chí yên tâm đi, không phải mình anh như vậy đâu. Hồi 40 tuổi, với sự trợ giúp của ông già vợ thì tôi đã tự đào giếng trên nhà nghỉ của gia đình ở trong rừng. Suốt 4 tuần nghỉ phép cứ cặm cụi đào mà toàn đá tảng to tổ mẹ. Ngày nào cũng từ 8h. sáng đến 5 h. chiều mới nghỉ. Đào đến độ sâu hơn 14 m mới có nước và cũng đúng vào ngày sinh nhật bước vào U4. Tuy công việc nặng mà vẫn ngủ ngon, sáng sau tỉnh dậy không thấy mỏi mệt gì.
Thứ sáu vừa rồi, nhân dịp ngày quốc khánh của Czech, con gái chuyển nhà nên vận động bố già đến giúp. Sao bọn nó lắm đồ đạc thế, chỉ chuyển mấy cái tủ, mấy cái giường với bộ salong mà nửa đêm dậy đi tè phải vặn vẹo người mãi mới nhấc được vài bước. Sau hai ngày giúp bọn nó về đến nhà nằm liệt nửa buổi mới hoàn hồn.

Mình già rùi và cũng hết thời hoành tráng rùi, anh Chí ạ.

LêThanh nói...

lại "hồi xưa" ..... sắp "hồi kèn" rồi nên vậy đó!!!

Thanh Minh nói...

Hết "thời oanh" tới thời "thời liệt" rồi AChí ơi! Bài viết hay và ...thời sự. Là người đã vài lần cầm remot máy lạnh đi làm vì lộn với cái alo yêu quý, tui thông cảm sâu sắc với anh.

HữuThành.Nguyễn nói...

Chỉ đề phòng lặn xuống rồi không thấy lên :(

Nặc danh nói...

Bọ té gãy tay mà mạ bắt lần sau đội mũ bảo hiểm là mần răng ?

Nặc danh nói...

Để đi xe máy an toàn, có bọ mua cái mũ hàm. Đang đi thì đờm đầy cổ ho rồi nhổ ra. Lúc sau thấy cục đờm to đùng trên kính mũ, chửi: mẹ cha đứa nào khạc đờm vào mũ của ông.

GM.

Nặc danh nói...

cái xe lambreta cổ đẹp quá ta , bọ quảng cáo có định bán không thì cho giá để anh em nhào dô !

Nặc danh nói...

@GM: Thằng bạn tớ,nó nghe lời GM mua mũcó hàm dưới,nhưng không may nó ngã xe,"cả người nguyên vẹn"-Theo Pháp y nói nhé,nhưng mũ chặt thế là nó bị "vặn cổ-nghe Pháp y là bị trượt đốt sống cổ ấy"thế là nó theo các Cụ,mình lại thăm nó...nhưng không có CAM,chỉ có phong bao thư và cả hương, đèn cầy...hu ...hu!/TBK4