Chủ Nhật, tháng 4 04, 2010

Có ai còn nhớ không ?

Năm 1969 - 1970,

Năm thứ nhất, ngồi học trong cái gọi là giảng đường lợp bằng lá, vách trát bằng bùn rơm, mà chỉ trát có một nửa độ cao. Cho đến giờ tớ mới có thời gian ngẫm nghĩ – sao lại trát một nửa vách, chứ ngày đó chẳng nghĩ gì, cứ vào là ngồi - ngồi trên cái băng giảng đường đại học – bàn là các tấm xẻ ra từ thân cây xà cừ thì phải, rộng chừng 30 cm, đặt trên hai cái cột cao chừng 90 cm trên nền đất - đôi khi chung chiêng. Và ghế là một nữa cây phi lao xẻ ra theo chiều dọc, bào sơ qua, cũng gắn trên hai cái chân là hai cái cọc thấp hơn, rất là dã chiến. Mà có sao đâu, miễn là ngồi được, nghe được thầy giảng và ghi ghi chép chép vào cuốn vở giấy đen sạn – đen và sạn đến mức khi viết ngòi bút cào vào nghe sàn sạt ...
Cái giảng đường đã được các anh chị khoá trên dựng từ trước và chúng tôi sung sướng tiếp quản nó - sửa sang, quét dọn chút bên trong, tươm tất gọi là để mưa không đến đầu, và nắng cũng không đến đầu (Nói rứa bởi chưng khi nắng, mưa tạt ngang thì hắt vào cả mặt và cả cuốn vở trước mặt).
Khi nắng ráo thì còn đỡ, đường vào lớp toàn đường đất khô, nhưng lúc trời mưa thì đúng là «lên bờ xuống ruộng» - mà ruộng đây là ruộng thật, bờ thật – vì cái giảng đường nằm ngoài rìa làng, trên một khoảng đất trồng khoai lang mà xã cho trường mượn. ( cũng chính vì gần ruộng, nên có vụ, các bác con trai trêu một cụ bà nông dân bị cụ ý hát về " phó tiến sĩ ..." gì gì đó rất dân gian, khá bài bản ...)
Cực nhất là khi vừa mưa vừa rét. Gió rét luà thẳng vào lớp, trời mùa đông đầy mây, mưa lây rây suốt ngày – sau 5 tiết sáng với cái dạ dầy lép kẹp, bụng sôi lục bục, nhìn nhau , mặt mũi bọn con trai xám ngoét, con gái còn đỡ ( là do trời cho cái tuổi đó má cứ hây hây hồng thôi ). Trời rét lắm, mà nhiều tên con trai vẫn chỉ phong phanh có hai chiếc áo mỏng ...
Có một hôm vào mùa đông, trong lớp tự dưng thấy có mùi khói cay cay ...

Giờ nhớ lại, tớ vẫn còn thấy sống mũi cay cay...

2 nhận xét:

HữuThành.Nguyễn nói...

Năm học ấy BXV ở Ngọc Lôi hay Dục Tú ấy nhỉ?

HữuThành.Nguyễn nói...

Ở đâu chả "hoành tráng" như thế, cái thời ấy.