Thứ Hai, tháng 6 16, 2008

Nhớ Phạm Lê Trực

Khi vào học Trường Trỗi mới biết Trực cùng học Trại Nhi đồng Miền Bắc ở Thụy Khuê, cuối những năm 50, cùng lớp với Quang Thắng, Tòan Thắng, Quang “bành”, Lê Chí Hưng… Má Trực công tác ở Báo Phụ nữ. Ngày nhận nhiệm vụ “đi B” bà gửi con lại cho bác Nguyễn Thị Thập Chủ tịch Hội. Má Trực đi rồi anh dũng hi sinh tại chiến trường Nam bộ. Hai anh em Trực lớn lên trong sự nuôi dạy của “má Thập” và tổ chức.
Ngày rời Trường Trỗi, Trực vào học Nông nghiệp và chơi với cánh Mai Lâm, Tuấn “già”, Y Nguyên. Về Nam, anh em Trỗi tụ bạ, Trực luôn có mặt. Trần Lảnh kể lại, cuối năm ngóai đi nhận hàng ở cảng Cát Lái, anh em còn gặp nhau ngồi uống chai bia, vậy mà đầu năm nay sốt cao kéo dài, đi khám thì thấy “có vấn đề”. Thôi thì “vái tứ phương”, gia đình đưa Trực đi hết bệnh viện Phạm Ngọc Thạch lại Chợ Rẫy… cuối cùng về Viện 175. Anh em Trỗi, nhất là Trần Bình và Tăng Lực, hết sức nhiệt tình.
Lần đó vào Sài Gòn, cùng anh em kéo vào thăm. Nằm trên giường bệnh Trực gầy gò với những ống dẫn nối chằng chịt nơi cổ tay. Cố gắng chớt nhả, đùa cho bạn vui. Lúc đó gia đình cảm thấy bất lực, muốn đưa Trực về nhà với lí do “Ba cháu lao động cả đời, xây được ngôi nhà mĩ mãn nên muốn để ba nhắm mắt tại đây”. Còn nước còn tát, anh em Trỗi ở viện khuyên nên ở lại vì có thuốc thang và điều kiện chăm sóc tốt hơn, nếu điều đó xảy ra đưa về không muộn. Qủa vậy, Trực khỏe ra; không còn phải thở ôxy, thậm chí tự lần ra đầu hè ngồi hít thở.
Cuối tuần trước, tắc đường ruột, phải phẫu thuật. Nghe chừng tốt lên. Vậy mà sớm thứ bảy, Lảnh báo tin: Trực đi rồi, lúc 0g30’. Chả lẽ như ngọn đèn cạn dầu bùng lên ngọn lửa cuối? Vậy là mệnh đã hết?
Ngày hôm qua anh em kéo đến vĩnh biệt Trực. Trưa nay, gia đình đưa bạn về NTTP mới trên Củ Chi. Thôi, Trực đi trước, về với má. Đừng quên phù hộ cho vợ con, chúng bạn còn lại trên cõi tạm này!
(nguồn ảnh: Dương Minh)

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Ngắm cô Thục, các anh, các bạn trường ta đến viếng Trực không khỏi cảm động. Tưởng Quang Bắc vào mà không đến được đã thấy bạn có mặt. Thế mới là Trỗi!!!
KQ