Thứ Tư, tháng 5 23, 2007

KHÓA 4 TẠI TP.HCM GẶP LẠI VĂN TUYẾT MAI

Dương Minh

Đã gần một năm nay sinh họat của K4 tại TP.HCM càng ngày càng trở nên tấp nập. Trước đây chủ yếu chỉ họp mặt vào dịp 15/10 hoặc có công việc do Ban liên lạc Trường triệu tập, gần đây kiếm đủ lý do để gặp nhau. Dự đám cưới xong đi tiếp, viếng đám tang xong cũng … đi tiếp. Mỗi lần có anh em từ nước ngòai về họặc từ miền Bắc, miền Trung vô thì khỏi nói, đương nhiên là họp mặt vì không có lý do nào “chính đáng” hơn! Cũng chưa đủ, không có lý do nào thì tự mời nhau họp mặt. Quốc Thái là người khởi xướng với lời đề nghị mỗi Quí mời anh em một lần, tổ chức lần đầu tiên đúng ngày Phú Hòa về Sài Gòn. Tiếp theo là Vĩnh Định, Đại Định mời anh em đến nhà. Vừa rồi Quốc Thái tổ chức lần thứ hai dự kiến vào dịp 30/4 cũng phải xếp hàng chờ đến tận ngày 12/5 mới thực hiện được. Vợ chồng Quốc Thái rất có duyên với bạn bè phương xa, lần đầu thì có Phú Hòa từ Sec về, lần thứ hai thì có Thanh “bọ” – Trưởng Ban liên lạc K4 tòan cầu, từ Hà Nội vô tham dự. Bữa đó có thêm màn “đấu bia” Nam – Bắc tưng bừng lắm.
Từ đầu năm đến nay, riêng tiếp đón bạn bè từ nơi khác vô cũng khá nhiều. Điểm lại sơ sơ cũng gần chục lần: Hữu Thành, Hạnh Phúc (khá “quen” rồi, vì các bạn này vô Sài Gòn như “cơm bữa”), Quí “nhẽo” (từ Đức về), Minh Hùng, Vũ Thắng, Hồng Thanh và mới tối 21/5 là Văn Tuyết Mai.
Lần nào chuyện trò cũng rôm rả. Chuyện xưa đã nhiều, chuyện mới cũng nhiều lên. Cuốn theo cơn sốt của xã hội, Minh Nghĩa đã thành nhân vật chính cùng đám bà xã của anh em trong chủ đề “ai sắp lên chứng” và “mấy chấm”.
Lúc nào cũng vui cả, nhưng tối qua gặp lại Văn Tuyết Mai thì có những chuyện vui thật đặc biệt. Thành phần tham dự hơn một nửa là Khóa 4 còn lại là Khóa 5 - như cách anh em nói vui là vì Mai thuộc Khóa 4,5 (Đã có khái niệm Trỗi Khóa 9, hôm nay lại có thêm khái niệm Trỗi Khóa 4,5). Thông thường xa nhau maximum là gần 38 năm tính từ tháng 7/1969, riêng Tuyết Mai đã là 40 năm, vì bạn ấy rời Trường Trỗi từ năm 1967. Ra Trường sớm, thời gian và điều kiện tiếp xúc với các bạn khi ở Trường hơi bị ngắn cộng với sự cách biệt giữa học sinh nam với học sinh nữ khi đó nên hầu như Mai chẳng nhớ được ai. Còn về phía anh em ai cũng tưởng nhận ra Văn Tuyết Mai thì “quá dễ” – hình ảnh Mai 40 năm trước không ai là không ghi nhớ! Thế nhưng khi gặp một người phụ nữ mảnh mai, trẻ trung, nhẹ nhàng… không chàng nào còn đủ tự tin để nghĩ ngay rằng đó chính là Văn Tuyết Mai. Tội nghiệp nhất là anh chàng Trần Phạm Tùng. Đến trễ và đã nhậu ở đâu rồi nên Tùng cũng hơi sương sương. Khi anh em giới thiệu Mai không đến được mà đây là con gái lớn của Mai thì Tùng “bán tín bán nghi”. Nhưng sau khi mọi người nói “không lừa được Tùng đâu, nói thật đây là em gái của Mai đấy” thì Tùng tin tuyệt đối,. Kể từ đó Tùng nói chuyện với Mai như là nói với em gái Mai vậy và Tùng cười “hể hả” vì nghĩ rằng anh em đã không lừa được mình, còn cả lũ tiếp tục cũng cười “hả hê” vì lừa được một thằng hơi bị lâu. Khi tiệc sắp tàn, nghĩ đến cái tình đồng đội “chân chính” anh em thông báo với Tùng “chính là Văn Tuyết Mai đấy” thì Tùng vẫn nói “đừng hòng lừa được tao nhé!”. Tôi không biết giờ này Tùng đang nghĩ hôm đó gặp lại Văn Tuyết Mai hay là em gái của Văn Tuyết Mai? Sau 40 năm xa cách, ai cũng có thay đổi, không nhiều thì ít, nhưng sự thay đổi của Mai là “phi thường” và tạo ra tình thế gặp mặt “hy hữu” nhất – còn hơn cả lần anh em gặp lại Tùng “bục”.
Khi ở Trường, học sinh nam và học sinh nữ như “mặt trăng, mặt trời”. Có lẽ để bù lại “sai lầm” tệ hại ấy, chỗ nào cũng tíu tít “Mai ơi, Mai ơi” nào là “cụng ly một cái”, “ngồi với nhau một chút”, “chụp với nhau một ảnh nhé”, “tớ hồi đó mê cậu đấy, biết không” … Trần Lảnh cùng Khóa 4,5 với Mai nên già chuyện nhất.
Chuyện ngòai rìa, nhiều anh em cho biết đã nghiền blog này, ngày nào cũng đảo qua cho đỡ nhớ. Thế nhưng khi bị nhắc nhở đừng “xài chùa” nữa, phải đóng góp chứ thì “hơ hớ” cười trừ đúng kiểu … “Trỗi”.
Thôi kể sơ như vậy để cung cấp thông tin. Mời anh em khác tiếp tục trình làng cảm xúc của mình.

5 nhận xét:

HữuThành.Nguyễn nói...

Dương Minh gửi bài để tôi đăng hộ còn chua thêm một câu "Hữu Thành liên hệ với Mai giúp bạn ấy vào blog này nhé. Nếu Mai không đọc thì ý nghĩa đích thực của bài này chỉ còn … 10% thôi!" Mà chả nói cách liên hệ thế nào. Chắc lại phải qua D.Minh thôi.
Nếu VT.Mai có ra HN thì thông báo anh em tổ chức gặp mặt. Liệu có phải cho vào sách "kỉ lục VN"?

Nặc danh nói...

Hưởng ứng chuyện của Dương Minh:
Lính Trỗi Nguyễn Văn Nam gặp 1 bạn (đoán là Trỗi) ở nhà ga Leipzig CHLB Đức. Nam hớn hở gọi:
- Hello, Thắng đấy hả?
- Xin lỗi, tôi tên Minh. Sợ anh nhầm với ai?
- Nhầm thế nào được. Gớm xa nhau mới có 40 năm, cậu không chỉ thay hình đổi dạng - béo nẫn ra, mà còn thay đổi cả tên. Khiếp, bạn với bè!
- ???

HữuThành.Nguyễn nói...

Đọc lại chuyện của D.Minh. Không phải là để bù lại sai lầm của quá khứ. Quá khứ không có sai lầm gì cả. Chỉ có các bạn lại muốn đổi ngôi so với quá khứ thôi. Trước kia thì cứ như em với chị. Theo D.Minh kể thì rõ ra bây giờ là anh với em nhé. Gớm, 40 năm được mấy lời mát mẻ, cũng bõ công gặp lại.

Nặc danh nói...

Hôm bữa, mần tiệc đón em Tuyết Mai, mấy anh hai chụp hình quá trời, khoác tay khoác chân đủ kiểu, thế mà không đưa lên blog cho anh em nghía.
HCQuang

HữuThành.Nguyễn nói...

Có số phone của Tuyết Mai do Xuân Miên cung cấp. Nói dăm câu cho nó "hồi tưởng" còn biết ai với ai. Nhắn số di động, mail, địa chỉ blog.
Tối Tuyết Mai nhắn tin lại: "Mai đã đọc bài viết về cuộc họp mặt giữa Mai và các bạn Trỗi ở SG. Trời ơi ... Mong rằng mấy hôm nữa gặp các bạn ở ngoài Bắc này, các bạn không ngạc nhiên như vậy. Mai chỉ kịp đọc chứ không viết được (mất điện)."
Chả biết cái mong này của Tuyết Mai có thành hiện thực? Nghi là khó!