Thứ Tư, tháng 8 20, 2008

NHÂN ĐỌC “VỀ QUÊ” CỦA KQ

Việc địa phương đặt tên thánh cho cụ nhà và trân trọng cụ như một “Thành Hoàng” của quê hương gợi cho tôi suy nghĩ:

1/ Thành hoàng là người có công đóng góp cho quê hương , đất nước theo quan niệm dân gian. Tất nhiên “ Thành hoàng cộng sản”, được cả xứ đạo tôn vinh chứng tỏ họ đã “ đổi mới tư duy” đến mức nào – Chấp nhận “ thờ” một ông CS vô thần, miễn là ông ấy hy sinh vì nước , vì dân vì sự nghiệp giải phóng dân tộc. Còn chúng ta “giữ vững lập trường” song cảnh giác với bọn “ lợi dụng tôn giáo” vẫn là điều cần thiết.

Tôi vừa đọc bài viết về Lễ cầu siêu 49 ngày cho bác Sáu Dân, tổ chức tại chùa Yên Tử. Mối quan hệ giữa Đạo và Đời, rất hay, các bạn tìm xem.

2/ Các cụ nhà mình đến với cách mạng từ nhiều con đường và xuất xứ khác nhau, nhưng đều xuất phát từ tinh thần dân tộc, chủ nghĩa yêu nước rồi mới đến giác ngộ giai cấp. Trường hợp cụ nhà , vốn từ một giáo dân rồi trở thành CS nòi, tức là “hệ duy tâm” chuyển sang “hệ duy vật” ắt hẳn có câu chuyện dài đầy kịch tính...

Thực ra, nếu gắn kết cuộc đời - sự nghiệp của cha, mẹ anh em chúng ta, thì đó chẳng phải cái gì khác mà chính là những người đã trực tiếp góp phần làm nên sử Đảng và sự nghiệp giải phóng dân tộc. Với tất cả sự khiêm nhường ta thấy niềm tự hào đó là chính đáng!Cho nên các bậc tiền bối- cha mẹ chúng ta giờ không phải của riêng ai mà cần được hiểu, được diễn đạt như một tài sản tinh thần chung cho tất cả mọi người.

Trên tinh thần đó, mong Kiến Quốc cho ae được “kiến” những bài viết tiếp theo.

TM

3 nhận xét:

AK7 nói...

Hoan hô nhà pác TM!Anh nói thật đúng với tâm sự của nhiều ACE chúng ta.

Nặc danh nói...

Nói về cụ Trần Tử Bình làm tôi nhớ tới:
Cụ Mười Trí (ba của đ/c Hồng lồi), sếp sòng một đạo nổi tiếng ở miền tây,
Cụ Hai Vĩnh (ba của đ/c Mai Tự), sĩ quan nòng cột của bộ đội Bình xuyên.
Các cụ là những nhân vật "không bình thường" nếu hiểu theo cách "bình thường".
HCQuang

Nặc danh nói...

Tôi vẫn thấm ý câu chuyện của bác Mai văn Bộ kể về Bác Hồ, nguyên văn như sau :
Trong một cuộc họp báo tại Pháp năm 1946, có người hỏi: "Thưa Hồ Chủ Tịch ngài có phải là Cộng sản không"? Bác đã trả lời đại ý: "Suốt đời tôi chỉ có một tham vọng, một tham vọng tột bực đó là nước tôi được hoàn toàn độc lập, dân tôi được hoàn toàn tự do, đồng bào tôi ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành. Nếu bảo như thế không phải là Cộng sản thì tôi không phải là Cộng sản. Nếu bảo như thế là Cộng sản thì tôi là Cộng sản."
Như vậy cốt yếu là mục đích cuối cùng chứ ko phải mục đích chưa cuối cùng (dù có là gần cuối), nên nếu là CS mà ko chiến đấu cho mục đích cuối cùng thì làm CS làm gì!

HMK6