Trên " chợ " của chúng ta, thỉnh thoảng có đôi ba bài viết có liên quan đến Tâm linh (ví dụ như ngoại cảm tìm mộ). Gần đây anh T.Định k9 cũng đưa ra vấn đề, để chúng ta nói chuyện một chút về đề tài này, vì vậy tôi mạo muội đưa ra một số ý kiến cá nhân( có tham khảo một số bài viết khác). Mong góp vui một chút cho anh chị em, nếu có đồng tình hay phản đối thì cùng trao đổi, mục đích chỉ là "vui là chính". Không tuyên truyền mê tín dị đoan. :-)
Loài người từ bao đời nay đều luôn đặt ra câu hỏi: có hay không có sự sống sau cái chết? Từ thời thượng cổ, đã có nhiều nhà triết học quan tâm đến đề tài này và đặt ra nhiều giả thiết khác nhau để tìm cách lý giải về các hiện tượng mà ngày nay ta gọi là sự đầu thai hay còn gọi là sự luân hồi. Khoa học cũng đã tốn rất nhiều giấy mực để xem xét vấn đề linh hồn. Hay nói chung là vấn đề tâm linh, ngày nay khi khoa học đã phát triển vượt bậc. Người ta đã phải đặt ra việc xem xét lại những quan niệm cũ mà xem ra đã không còn phù hợp nữa. Trong đó có cả vấn đề về tâm linh.
Những nhận thức của con người về thế giới xung quanh (vũ trụ, xã hội, v..v..) có thể phân thành hai loại: một loại có thể kiểm nghiệm, chứng minh bằng thực nghiệm, bằng lý trí, bằng lô gích, đó là loại gọi là thuộc lĩnh vực khoa học. Loại thứ hai chỉ có thể nhận thức được bằng trực giác của từng người chứ không thể chứng minh hai năm rõ mười được bằng thực nghiệm hoặc bằng lý trí các vấn đề tâm linh thuộc lĩnh vực này. Các tín ngưỡng, tôn giáo, các phép thuật, bói toán, tử vi, phong thuỷ, ngoại cảm, vv... đều thuộc loại thứ hai này. Cần thấy rõ rằng các vấn đề tâm linh hoàn toàn không phải là những vấn đề sai, những ngộ nhận của con người. Chẳng qua đó chỉ là những vấn đề không có cách nào (hay là chưa có cách nào) chứng minh là đúng hay sai mà thôi.
Về giả thuyết cho rằng, sau khi con người đã chết, "linh hồn" sẽ rời bỏ "thể xác" và tiếp tục tồn tại ở một thế giới khác. Giả thuyết đó đã có nhiều người tìm cách chứng minh. Thực ra, từ xưa, con người đã ghi chép rất tỉ mỉ các quan niệm về "hồn" và "xác"...
Nhà triết học Planton, một trong những nhà tư tưởng vĩ đại, sống tại Aten từ năm 428 đến năm 343 trước Công nguyên cho rằng, thân thể vật lý của con người chỉ là cái vỏ bọc tạm thời của linh hồn. Tác phẩm của ông chứa đầy những điều mô tả cái chết. Platon định nghĩa cái chết như là sự phân lập phần nội tâm của vật sống (tức là linh hồn) khỏi phần vật lý của nó (tức là thể xác). Ông cũng cho rằng, thời gian chỉ là một yếu tố của thế giới vật lý, còn các hiện tượng khác là vĩnh cửu.
Trên nhiều trang sách, Platon bàn luận các vấn đề sau đây: linh hồn sau khi tách khỏi thể xác có thể gặp gỡ và trò chuyện với các linh hồn khác như thế nào, linh hồn chuyển từ cuộc sống vật lý sang giai đoạn tồn tại tiếp theo ra sao, cách "bảo trợ" của các linh hồn cũ đối với linh hồn mới. Platon còn cho rằng, thể xác là nhà tù của linh hồn và cái chết chính là cuộc giải phóng linh hồn khỏi nhà tù đó. Ông nhận xét: linh hồn sau khi tách khỏi thể xác có thể suy nghĩ và phân biệt các sự vật rõ ràng hơn trước đó, có một "toà án" sẽ xét xử linh hồn sau khi chết, chỉ rõ và bắt linh hồn xem lại các sự việc tốt cũng như xấu mà nó đã làm trong cả cuộc đời. Platon đã đưa ra một số huyền thoại mà qua đó, ông muốn mô tả cuộc sống của thế giới bên kia.
Các quan niệm về "hồn" và "xác" cũng được thể hiện rõ trong cuốn Sách Tây Tạng dành cho người chết (gọi tắt là Sách Tây Tạng). Đó là một tài liệu nổi tiếng, được tạo thành nhờ công sức nghiên cứu của nhiều nhà hiền triết trong nhiều thế kỷ, được in vào thế kỷ VIII.
Các nhà thông thái Tây Tạng xem xét sự hấp hối trước khi chết như là một nghệ thuật. Nếu con người được chuẩn bị để chết dễ chịu thì sự hấp hối sẽ nhận được trạng thái thoã mãn. Vì vậy, người ta đã đọc Sách Tây Tạng cho những người hấp hối ở các giây phút cuối cùng của cuộc đời. Những người làm nên Sách Tây Tạng mong muốn đạt được hai mục đích sau đây:
- Giúp đỡ những người sắp chết vượt qua một cách nhẹ nhàng hiện tượng không bình thường vào thời điểm hấp hối.
- Giúp đỡ những người thân suy nghĩ đúng về cái chết và không cản trở người sắp bước sang thế giới khác.
Trong Sách Tây Tạng có nhiều điều mô tả các thời kỳ mà linh hồn trải qua sau khi chết, đầu tiên là khoảnh khắc khi linh hồn vừa rời khỏi xác. Nó rời vào trạng thái lãng quên và ở trong sự trống rỗng phi vật lý, cho dù ý thức vẫn còn. Linh hồn người hấp hối có thể nghe thấy các âm thanh náo động và kinh hãi, cảm thấy mình bị bao bọc bởi một bầu không khí xám xịt và vẩn đục. Nó kinh ngạc vì đang ở ngoài thân thể vật lý của mình và nhìn thấy những người thân, bạn bè đang nức nở, chuẩn bị chôn cất thể xác mình. Nhưng khi linh hồn thử đáp lại thì chẳng ai nghe và nhìn thấy nó cả. Linh hồn rất lo lắng khi ý thức được là thể xác mình đã chết. Khi đó, nó tự hỏi là cần đi đâu và làm gì. Nó nhận thấy rằng, mình có một thân thể hình thành từ các thực thể phi vật chất. Nó có thể bay lên cao, đi xuyên tường mà không gặp bất kỳ lực cản nhỏ bé nào. Chuyển động của linh hồn hoàn toàn tự do. Nó muốn tới đâu thì lập tức sẽ ở đó. Nó có thể gặp các sinh vật khác ở cùng trạng thái. Sách Tây Tạng đã mô tả một thế giới trong sạch, sáng sủa, nơi chỉ có tình yêu thương và sự đồng cảm. :-(
Ngoài ra, trong Sách Tây Tạng cũng nói đến một cái gì đó tựa hồ cái gương, có thể phản chiếu cuộc đời con người đã qua. Một toà án sẽ xét xử người chết, căn cứ vào các hành động mà người đó đã thực hiện. Gần đây hơn, có thể nói đến EmanuelSvedenborg (1688-1772), sinh ở Stockholm (Thụy Điển), nổi tiếng vì nhiều công trình nghiên cứu khoa học tự nhiên. Hiện nay, các tác phẩm của ông về giải phẫu, sinh lý và tâm lý con người vẫn được giới khoa học chú ý. Trong thời gian cuối đời, Svedenborg trải qua cơn khủng hoảng tinh thần và bắt đầu kể về sự tiếp xúc của ông với các hiện tượng linh hồn.
Các tác phẩm cuối cùng của Svedenborg đã mô tả sinh động "cuộc sống" sau khi chết. Những điều ông viết trùng hợp kỳ lạ với những gì mà người trải qua cái chết lâm sàng kể lại. Ông cho rằng, con người không chết mà được giải phóng khỏi thân thể vật lý, cái vỏ bọc cần thiết khi ở thế giới trần gian. Cái chết chỉ là sự chuyển tiếp từ trạng thái này qua trạng thái khác. Svedenborg khẳng định, chính ông đã trải qua các thời kỳ đầu của cái chết và bản thân đã ở ngoài thể xác.
Svedenborg viết: "Các linh hồn trao đổi với nhau bằng ngôn ngữ vạn năng. Mỗi người sau khi chết lập tức có được khả năng trao đổi đó. Lời của linh hồn trao đổi với con người có âm thanh cũng rõ ràng như lời bình thường, nhưng chỉ người được trao đổi nghe thấy, còn những người khác thì không, cho dù họ ở cùng một nơi".(Cái này giống với Bích Hằng).
Theo Svedenborg, người hấp hối có thể gặp linh hồn của những người khác mà người đó thân quen trong cả cuộc đời, các linh hồn có mặt để giúp đỡ người sắp chuyển sang thế giới bên kia. Ông cũng nói đến "một sinh vật ánh sáng", có khả năng soi rõ toàn bộ con người. Ông gọi đó là ánh sáng chân lý, ánh sáng của sự hiểu biết trọn vẹn.
Nhiều sách, báo nước ngoài xuất hiện gần đây đã đề cập đến quan niệm về "hồn" và "xác" có phần cụ thể hơn. Các tác giả cũng cho rằng, con người vật lý (thể xác) là một cái vỏ bọc mà trong đó con người thực sự (linh hồn) hành động. Linh hồn bao gồm bảy lớp, với những chức năng xác định. Sau khi con người đã chết, linh hồn rời bỏ thể xác, tiếp tục sống trong một thế giới khác không nhìn thấy, tồn tại song song với thế giới chúng ta, ở đó có cuộc sống tư duy và các định luật riêng. Linh hồn cũng có trí nhớ và trí lực, có các cảm giác nhưng với chất lượng cao hơn. Khi sang thế giới khác, linh hồn vẫn có "duyên nợ" với những gì "gặt hái" được trong cuộc sống mà mình đã trải qua... Quan niệm về "hồn" và "xác" tuy đã xuất hiện từ thời cổ xưa, nhưng hiện nay vẫn được bàn luận sôi nổi. Có rất nhiều hiện tượng về sự sống và cái chết làm cho nhiều người tin vào khả năng tồn tại linh hồn và các thế giới khác không nhìn thấy. Tuy vậy, việc chứng mình sự tồn tại ấy có thể vượt quá khả năng của con người hiện tại. Chưa thể chứng minh, cũng chưa thể bác bỏ giả thuyết về "hồn" và "xác", nếu chỉ dựa vào các hiện tượng được nghe kể lại hoặc từ các công trình nghiên cứu lý thuyết. Một số nhà ngoại cảm nước ngoài đã đưa ra dự đoán rằng, trong tương lai không xa, bản thân con người sẽ trải qua một bước ngoặt tiến hoá kỳ diệu về chất, cho phép dễ dàng nhận thức được các hiện tượng xung quanh chúng ta mà hiện nay vẫn được coi là hoàn toàn bí ẩn. Vấn đề đã bắt dầu le lói khi cơ học lượng tử phát hiện ra phản vật chất, đồng nghĩa với việc thừa nhận về mặt khoa học sự tồn tại của thế giới phi vật chất. Thực ra, thế giới ấy đã được người Ấn Độ nói đến từ thời cổ đại.
Vấn đề có phải chết là hết hay không là một vấn đề lớn của nhân loại, thế nên mới có sự tranh luận chưa bao giờ dứt, người tin có linh hồn thì khẳng định, cái chết chỉ là chấm dứt sự tồn tại của bản chất vật lý của thân xác thôi, linh hồn sẽ tồn tại vĩnh viễn, và từ quan niệm đó , họ cho rằng cái chết chẳng có gì đáng sợ, rồi ra họ sẽ quay lại thế giới trong một hình hài khác, lại tiếp tục ăn, ngủ, làm tình, bài tiết vv...Nhưng họ cũng nói thêm rằng, muốn mau chóng đạt được điều đó thì phải tu nhân tích đức, nếu không thì còn lâu (các quan niệm về đầu thai, luân hồi vv...)
Người không tin có linh hồn, không có sự đầu thai thì cho rằng chết là hết, chẳng còn gì nữa mà mong, họ thừa nhận vịêc họ sinh ra trên đời này là vô nghĩa, có phải vì suy nghĩ này mà tội phạm tràn lan, có sợ gì đâu? làm điều ác hay điều tốt thì chết đi cũng như nhau mà thôi, khi hấp hối, họ luyến tiếc cuộc sống nên đến với cái chết một cách đau khổ.
Tóm lại, có hay không có linh hồn, có hay không có sự "sống" sau cái chết là tuỳ ở quan niệm của mỗi cá nhân. Chúng ta không nên áp đặt nó cho bản thân mình hoặc người khác một cách cực đoan, hãy phân tích và chọn lấy một quan niệm của riêng mình.
Thứ Tư, tháng 1 13, 2010
Bàn về " Tâm Linh"
Gửi bởi TQtrung lúc Thứ Tư, tháng 1 13, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
29 nhận xét:
Những quan niệm tâm linh ấy,từ cổ xưa đến giờ, ở đâu cũng vậy, đạo giáo nào cũng vậy, ít nhất cũng làm cho con người ta hướng thiện, tu nhân tích đức phải không bác nhỉ?
Nếu đúng như vậy thì ở thế giới "ảo" có sự sống tồn tại dưới một/các hình thức khác và tất nhiên cũng hình thành một/các xã hội, có thể phi giai cấp. Tuy nhiên, để xã hội vận hành (dù dưới một dạng khác) cũng phải có:
-Bộ máy hành pháp, tư pháp (Lập pháp có thể đã có sẵn và bất biến).
-Giao lưu văn hóa (phi vật thể).
-Trao đổi hàng hóa (vật thể) và thông qua tiền tệ.
-Khác.
Với một hệ quy chiếu khác (nhiều chiều hơn, vượt hàng rào ánh sáng), hệ đo lường khác, ý thức hệ (gồm cả quan niệm về đạo đức) khác.
Và lâu lâu có sự giao lưu với thế giới "thực".
Và nếu có trên một xã hội "ảo" (ví dụ xã hội thiên đàng và xã hội địa ngục) thì phải có sự giao lưu nhất định giữa các xã hội "ảo" với nhau.
Rắc rối quá.
HCQuang
Phức tạp quá , chẳng hiểu gì cả . Hà Chí Quang ơi vậy thì ở xã hội nào không có tham nhũng ?
@QT: sách Tây tạng, chắc hẳn là Tử Thư. Còn vấn đề "cuộc sống" sau khi chết của Svedenborg phả chăng là NDE.
@HCQ: Về thế giới "ảo" của pác, đã được nha 2va8n Leonid Leonov, tác giả "Rừng Nga" đưa ra trong tác phẩm. Theo tôi, đó là tư biện của CNDV máy móc thô thiển. Đỉnh cao là ông đại tá ĐKC chuyên trị các chuyện ngoại cảm.
Tư tui chỉ nhắn với những ACE đã lên chùa lễ Phật, thì nên để thân tâm an lạc lo chuyện trọng đại, khi tuổi đã "tri thiên mệnh"
4 SG
4SG: sáchTT đúng là tử thư, các v/đ này có thể tham khảo thêm ở "tây tạng huyền bí" "đường lên xứ Phật" vv... nhiều quá nhớ không xuể.
Vấn đề như CQ nói cũng có lý nhưng cơ học quá, tôi nghĩ đơn giản thế này, ví dụ thôi, trên cao kia có một cái CPU to tướng, bộ nhớ của nó có dữ kiện của tất cả con người, đó chính là cái mà người ta gọi là linh hồn,( có thể chỉ là những tín hiệu) có một cơ chế nào đó đem cái dữ kiện cá nhân ấy xuống trái đất nhét vào bụng một bà mẹ đang hoài thai, khi thành người, nó sẽ ấn định cái người đó phải hoàn thiện điều dữ kiện đó còn thiếu ở kiếp trước, ví dụ kiếp trước tôi thiếu kiến thức về xã hội, tôi tham lam, bạc ác, kiếp này tôi sẽ phải chịu cái hậu quả của việc đó, để cái dữ kiện của tôi kiếp sau nữa phải chừa. chỗ tôi ở trước có nhà bán thịt chó, chuyên giết chó, đập bốp phát chết luôn, con gái nhà ấy lấy chồng đẻ con, con bé trong người nổi đầy bớt chó, có cả lông chó đàng hoàng, nó giận lên cào xé như chó luôn.
Cái vụ cuộc sống ở TG bên kia thì phải xem mấy cái phim Mỹ mới thấy sướng : Ở đó cứ việc ăn uống thoải mái mà không hề bệnh tật hay tăng cân ... từ đó (tuy phim ko nói) nhưng ta cũng hiểu rằng cứ chơi bời vô độ cũng thể bị HIV !!!
Sướng thật. Đúng là thể xác là nhà tù của (linh hồn) mình! Và vì vậy muốn tư do (thoát khỏi tù ngục) thì chỉ có nước chết đi cho rồi!
Tự do muôn năm!!!
HMK6
HM: Không có "phạm nhân" nào muốn ở trong "nhà tù" xuốt đời cả. Vì vậy linh hồn cũng phải thoát khỏi thể xác thôi. Vấn đề là có siêu thoát được không???
GM.
Mời các pác xem thêm tại đây
4 SG
Thế giới tâm linh, nếu nói theo ngôn ngữ phàm trần một cách "khoa học mê tín dị đoan", là thế giới có nhiều bậc tự do hơn 3 chiều không gian và 1 chiều thời gian của chúng ta.
Những người có năng lực giao tiếp với thế giới tâm linh là người (vô thức) nhận được thông tin từ ít nhất hơn 1 bậc tự do nữa so với chúng ta. Bởi thế họ có thể tự do hơn ta trong cái vô cùng.
(Nói thực không đọc bài này của QT vì đọc xong các lời góp, thấy... nản. Bèn quăng bừa một quả lựu đạn rồi rút).
Nếu có một thế giới tâm linh, thì khi kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường Trỗi chắc lúc đấy sẽ là lần đầu, buổi họp mặt rất đông đủ cả thày trò trường Trỗi nhỉ? Vui phải biết.
Thế thì định sắn ngày để con cháu nó mua vàng mã đốt cho các cụ tiêu nhòe.
Đây là 1 bài cọp dê từ 1 blog khác .
Ở tuổi nào nên tin vào Tâm linh?
Một cuộc nói chuyện vui giữa tôi và người bạn cũ. Có lẽ đúng là chỉ có người khác mới nhận ra mình đã thay đổi như thế nào – cũng giống như tự mình không thấy được chính mình (nếu không có cái gương).
Người bạn mở đầu cuộc trò chuyện với một nhận xét:
- Dạo này tao thấy mày thay đổi nhiều quá…
- (???)
- Tay chân thì đeo vòng lung tung như ông sư.
- Cái này tao thấy… đẹp thì đeo cho vui thôi, chứ sư sãi gì.
- Cách nói chuyện, cách suy nghĩ của mày cũng thay đổi. Mày có vẻ tin vào những việc mà mới đây thôi mày từng cho là vớ vẩn, tại sao vậy?
- Vì kiến thức của người ta thì hạn hẹp, mà bản tính thì kiêu ngạo cứ cho là mình đã biết cả mọi thứ.
- Nhưng tao không tin vào mấy cái tâm linh vớ vẩn đó, mày chứng minh cho tao tin đi…
- Chứng minh để làm gì?
- …
- Đã hơn 30 tuổi mà mày không tin vào Tâm linh, âu cũng là phúc phận của mày. Đã là phúc phận mà tao cố nói để mày tin, thì sẽ có 2 trường hợp. Hoặc mày bắt đầu tin, thì giống tao phá bỏ phúc phận của mày – tao mang nghiệp vào người. Hoặc giả dụ mày vẫn không tin, thì mày thấy tao giống… khùng, tao mang nghiệp vào thân. Có ích gì đâu!
- Mày nói chuyện cứ như thầy tu, hết phúc phận rồi nghiệp…
- Đến tuổi nào đó thì mày tự tin thôi. Không cần bất kỳ ai phải giải thích hoặc chứng minh một điều gì cả.
Đến một tuổi nào đó, có lẽ người ta sẽ tự tin vào cái mà người ta trước đây từng bác bỏ. Khi mà đã trải nghiệm đủ kiến thức về cuộc đời, khi mà người ta mất niềm tin vào cái mà trước đó người ta từng tự hào – lúc đó họ sẽ đặt niềm tin ở một vị trí nào đó cao hơn, một cái gì đó không thể cân / đong / đo / đếm được. Khi mà người ta nhận ra có những sự “trùng hợp” không thể giải thích được… Đó là lúc con người bắt đầu tin vào Tâm linh.
Hãy cứ vô tư những khi còn có thể. Ít nhất để bạn không phải băn khoăn, nghi ngờ về những kiến thức mà bạn từng có được…
4 SG cọp dê
Toi rat thich va mong co ma ( hay cac bac goi la linh hon ) de van duoc ton tai sau khi chet. Chet la het thi qua vo ly phai khong cac bac ?
Xem qua ,thấy phần đông anh em không tin có linh hồn và một số vấn đề về tâm linh. Nhưng tôi tin là có. Qua việc tìm mộ liệt sĩ, các liệt sĩ còn thông báo cho các nhà ngoại cảm các thông tin cần thiết để tìm hài cốt đồng đội... Có điều, bây giờ không phải cái gì thật cũng được nói ra và được công nhận.Mà các linh hồn thì không nói dối.
HQK
Tin chứ. Có điều tin theo trải nghiệm và nhìn nhận của mình. Chứ chắc ít người không tin chút nào.
Tham nhũng, cờ bạc và trai gái là bệnh mà thời nào cũng có. Ở hàng Mã họ cũng bán cả phong bì dùng để lót tay ở địa phủ.
tv
Con người vốn rất mỏng manh dễ tôn thương,tuyluôn tự trấn an mình là kẻ hùng mạnh.Khi sinh ra loài người đãchống chọi với vô vàn khó khăn để tồn tại. Cái ý thức,khát vọng sống thật lớn lao, song thực tế không phải vậy.Con người nay sống mai chết ,điều đó luôn hun đúc họ khát khao sống.Mà cuộc sống đó ngày đẹp hơn...Thực tế là con người không thể sống mãi, vây nên sinh ra có "kiếp sau","đầu thai"...có thề giới bên kia.
Tôi muốn đăng một bài thơ của người bạn Bác sĩ đã quá cố,anh ấy mong có cuộc sống tốt đẹp hơn nhưng trớ trêu nó lại ở thế giới bên kia. Đáng buồn là người bạn đó đã ra đi rất sớm, cách nay đã 10 năm.
DS
Tôi cũng tin khi gặp những hiện tượng mình không thể lý giải được bằng KH. Tin có những người có những khả năng khác người bình thường và tin nữa là số này rất ít chứ không phải nhan nhản như bây giờ.
Hôm trước ngồi uống cafe, cái ly đặt trên bàn kính nghiêng trồi cái bụp xuống đất, ai cũng thấy nó là hiện tượng vật lý bình thường. Cũng trong trường hợp tương tự như đang trên đường đi tìm mộ LS thì có anh lại bảo :" Uống không mời LS ". Rất nhiều sự việc người ta hay vơ vào, thổi lên chút.
Chuyện bác Khánh đi tìm mộ Cha, gặp không biết bao nhiêu nhà ngoại cảm, ai thật, ai dởm thì chỉ ai trong cuộc mới tỏ. Nhưng tôi chắc phần lớn các nhà ngoại cảm dị ứng với việc thử ADN. Họ tự cho mình là khoa học nhưng không dám đối diện với KH. Có gia đình mang cốt LS về thờ cả chục năm rồi, nay bỗng tìm ra mộ cha mình thật, biết nói sao,đành âm thầm lạng lẽ.
Cái tâm Linh thực sự đã biến thành tâm gì không biết. Ai đời khánh thành một quảng trường của tỉnh, người ta giới thiệu khách mời có cả mấy ông lão thành đã chết trước đó mấy chục năm rồi đến dự như người sống. Không phải do nhầm lẫn mà họ bảo " tâm linh " phải thế, làm bậy nhiều nên sợ.
Các bác nào có dịp gần tết đi đền Trần mà coi, cũng tâm linh đấy, mà xem nó là tâm gì ? Dân tình bảo vui lắm, ngộ lắm.
Sau chiến tranh, bỗng nhiên đời sống tâm linh ở VN bỗng dưng phát triển vượt bậc, nếu so sánh với sự phát triển kinh tế thì có vẻ còn hơn, điều đáng buồn là những hiểu biết đúng đắn được tích luỹ hàng ngàn năm thì không chịu hiểu mà toàn cái nhảm nhí, trong việc tìm mộ, VN nhất thế giơí. Nếu tin tâm linh thì chấp nhận có luân hồi, nếu có luân hồi thật thì các liệt sỹ đã đầu thai từ lâu rồi chứ còn ngồi đấy mà nói chuyện với cô này anh kia??? Nói chung là lòai người chưa có một lý luận vũng chắc về Tâm linh nên vẫn còn những kẻ lợi dụng để buôn thần bán thánh. Tôi cho là ta nên hiểu bản chất khoa học của vấn đề chứ không nên nhìn nhận nó theo cách dân gian lâu nay vẫn quan niệm. ai dám chắc trên trái đất này chỉ có loài người đang sống trong không gian ba chiều? tại sao trong một chiều không gian khác ,không gian bốn chiều chẳng hạn lại không có một dạng sống nào đó (mà chắc là phát triển hơn chúng ta)họ đang nhìn chúng ta với con mắt như khi chúng ta nhìn con mèo mà cười cho sự thiếu hiểu biết nhưng ngạo mạn của loài người. :-)
"...Sau chiến tranh, bỗng nhiên đời sống tâm linh ở VN bỗng dưng phát triển vượt bậc..."
Chẳng qua là bù trừ thôi! Có một thời chúng ta coi khinh hết, chỉ có nghị quyết Đảng là đúng! Sau đó, mới vỡ lẽ, ngoài NQ còn nhiều cái khác cũng đúng mà ko cần phải chứng minh, hay đã được xác nhận từ ngàn xưa.
4 SG
4sg : theo tôi, chúng ta có thảo luận thì nên tập trung vào chủ đề, có điều gì khác nên mở topic mới, NQ,Đường lối, Chủ trương vv...nặng đầu quá,cho vào đây sợ lên đường huyết, việc tâm linh phát triển sau chiến tranh có thể là do trước đó người dân được khuyến cáo nên tạp trung vào việc lớn là giải phóng đất nước, bày đặt cúng bái sợ ảnh hưởng đến tâm lý, sau này hoà bình, người dân được thả lỏng ,tha hồ cúng bái chùa chiền để khỏi xoi mói tham nhũng, gọi là đánh lạc hướng ,lãng quên tranh đấu!
@QT: Tôi nói thật. Hồi đó đình chùa làng được sử dụng làm kho, làm nơi trực chiến dân quân... thì người dân lấy đâu ra chổ để thực hiện tín ngưởng tâm linh. Mà hồi đó chỉ cần chi ủy xã ra nghị quyết, thì đình chùa có chạy đàng trời.
Ngoài ra, bao cấp lương thực, thực phẩm như vậy, thì có gì mà cúng tế.
Chỉ sau khóan 10, nông thôn miền Bắc mới có đk khôi phục lại sinh hoạt tín ngưỡng rộng rãi như pác nhận xét. Không kể đất NB thì đỡ hơn, vẫn tà tà, lay lắt chuyện tâm linh.
Sau khi mở cửa thì ko còn gì nói nửa!
4 SG
HQK à:
V/v này, tôi tạm cho là có 4 nhóm người:
Nhóm 1: tin! (chuyện rõ như ban ngày, phải tin chớ).
Nhóm 2: không tin! (chưa có kết luận chính thức của khoa học là bọ không tin).
Nhóm 3: nửa tin nửa ngờ ?! (nghe "đầu nào" cũng thấy ... lơ mơ).
Nhóm 4: tin - vì như Bích Hằng kể lại (tôi đã xem 3 dĩa về Bích Hằng, những dĩa ghi "thô", không sửa chữa) thì rõ ràng là cô bé chỉ nói ra những cái mà cô đã thấy, đã giao lưu. Đồng thời không tin - vì chưa được khoa học kiểm chứng. Nhóm này không đồng nghĩa với "nhóm nửa tin nửa ngờ". Chắc anh em hiểu tôi nói gì? Tôi ở nhóm 4.
HCQuang
Qua một nhà ngoại cảm(cô Phương ở Thanh hóa), tôi được gặp và nói chuyên với cha tôi 4 lần. Trong 4 lần đó,ông cụ có căn dặn tôi những việc nên làm và không nên làm. Trong lần thứ 4, tôi còn được gặp bà cô tổ(con gái vua Hồ Quý Ly).Nhiều lúc tôi nghĩ, không biết cái thằng làng nhàng như tôi, là ai,ai là tôi mà được các cụ quan tâm như vậy. Kiểu này, khi xuống dưới kia chắc lại được vào trường Trỗi...
HQK
Tiếc quá,giá lúc đó QK tỉnh táo hỏi thăm xem cụ đã đầu thai chưa mà còn ở đó lâu thế, còn bà cô tổ chắc có vấn đề, có thể bà phải ở lại âm phủ làm quan chưa trở lại làm người được, hế hế.. đùa thôi. Tôi cũng tin nhưng tin kiểu khác, tôi vẫn đang đặt vấn đề suy nghĩ xem vì sao ở các nước khác, vấn đề Tâm linh họ đặt ra và tìm hiểu khác ở ta, chưa nơi nào thấy các cụ hiện về nhiều như ở VN, hay ở VN là ngoại lệ, VN vừa qua một cuộc chiến tranh, mất mát quá nhiều nên được Thượng đế ưu ái ban cho một số người có cái khả năng đó để làm vơi bớt nỗi đau của sự ly tan??? có ai giải thích hộ tôi không?
Các bác không cười, cho là đầu óc tôi có vấn đề thì tôi có thêm thông báo. Cụ Hồ Quý Ly hiện đang làm vua dưới âm. Cách đây 10 năm nhà vua có lên gặp ông Hồ Sĩ Phúc và ông Lê Văn Tạu. Ông Tạu xin các cụ phù hộ cho có ít vốn liếng xây nhà thờ họ Hồ. Nhà vua đồng ý và nói cho ông Tạu sống thêm 20 năm để lo công việc. Không biết các cụ xui khiến thế nào,chủ công ty Mai Linh là Hồ Huy đổ cho ông Tạu hàng tấn xi măng để xây. Xây xong ông Tạu lấy luôn nhà mới để ở, nhà cũ làm nhà thờ .Sau 2 năm thì lăn ra chết. Năm 2001, được mọi người chỉ dẫn,tôi ra Thanh Hóa gặp cha tôi.
Lúc ấy cha tôi nói tôi nên lập gia phả và nói tôi phải về Nghệ An tìm gặp một người đang còn sống, tên là Hồ Sĩ Phúc, tìm được ông Phúc thì biết được gốc gác cua mình.
HQK
Chào Quý nhẽo.
Tham nhũng là sản phẩm tất yếu của xã hội có bộ máy cai trị. Các xã hội được đánh giá là ngon thì nạn tham nhũng ở mức thấp, các xã hội còn lại ở mức cao.
Theo tôi (thông qua việc cúng bái của bá tánh) thì dưới âm cũng có tham nhũng ở mức thấp. Xin nêu 1 ví dụ:
Cúng cơm cho cụ: 1 chén cơm + 1 trứng + 2 chiếc đũa rước cụ nhà mình xơi, nhưng bên cạnh là (2) chén cơm + 1 trứng + 1 chiếc đũa rước (2) người thừa lại dưới âm. (2) ông nớ làm việc cho chính quyền dưới âm, đã hưởng chánh sách chế độ rồi thì cơm nước tự lo, đằng này ...
HCQuang
Dương sao âm vậy Quang ơi!
HQK
Lên Mai dịch, Thanh tước,Văn điển cúng các cụ mà không lên có tý gì đó cho bàn thần linh thì nghe áy náy, sợ các cụ nhà mình dưới đó bị cắt hộ khẩu hay khi xin chứng nhận lí lịch bị gây khó dễ, cụ tổ nhà QK làm vua chắc không thèm ba cái lặt vặt đó, nhưng không dạy bọn dưới để nó làm càn lắm, tôi cũng mong cụ nhà tôi xuống đó có tý quan cho đỡ khổ, nhưng muốn làm to chắc phải đốt cho cụ vài tấn tiền giấy để cụ đi hối lộ,trên hàng Mã không có séc chứ có thì cũng mua mà gửi xuống vài tạ!
Đăng nhận xét