EGk9
Có một loại hoa (loại chứ không phải loài) không bày bán ở chợ, cũng chẳng bao giờ được đem đi thi thố ở Hội Hoa xuân. Đó là Hoa dại. Hoa dại là từ chung để chỉ nhiều loại hoa, bất chợt ta gặp đâu đó ngoài ruộng, ven đường, bên bờ suối...Nó là thứ hoa ta có nhiều trong ký ức trong kỷ niệm hơn là trong đời thực. Nó là những bông hoa năm 11-12 tuổi những cô bé Hà thành hái ở nơi sơ tán về cắm vào cái lọ penixilin bé tí xíu rồi lãng quên đâu đó ở bệ cửa sổ. Nó là những bông tóc tiên mà hồi đó ta chưa biết nó tên là tóc tiên, một chiều chợt tím ngắt góc vườn bác chủ nhà làm ta ngơ ngẩn mà quên mất một cơn bão có thể sắp đến. Lớn hơn nữa, đi xa hơn nữa, nó là:
«Bờ đường 9 có lùm cây xấu hổ
Chiến sĩ đi qua ai cũng mỉm cười
Giữa một vùng lửa cháy bom rơi...»
(Anh Ngọc- Cây xấu hổ )
Hoặc là:
«Cây cúc đắng quên lòng mình đang đắng
Trổ hoa vàng dọc suối để ong bay...»
(Phạm Tiến Duật – Đi trong rừng )
Có một ngày tôi đã rời xa cái tuổi 11-12 của cô bé Hà thành ngày sơ tán dường như cả một cuộc đời, tôi chợt đọc được những dòng sau trong sách: «Hoa dại là thứ hoa nở ven đường mỗi buổi sáng mai nhờ những nụ hôn của các cặp tình nhân trao nhau trong buổi hẹn hò đêm trước...».
Đầu năm mới, xin gửi vào vườn hoa xuân của blog «bông» Hoa dại của tôi
Hoa dại
Tình cờ người dưng qua đường
Và chiều khẽ dần tím lại
Đêm ấy về trằn trọc mãi
Chợt thấy lòng mình bâng khuâng
Chợt thấy lòng mình sao buồn
Tháng năm trôi nhanh đến thế
Ngỡ rằng lòng mình hóa đá
Nào ngờ….Hoa dại rung rinh
Và rồi mình lại giận mình
Vẫn vơ với điều vô nghĩa
Sao mình dại khờ đến thế
Tuổi thơ chết đã lâu rồi!
Chỉ còn hoa là dại thôi
Sáng nay nở thêm một đóa
Rồi vô tình hôm nào đó
Hững hờ ai dẫm nát hoa…
Nhưng chiều sẽ chẳng thành thơ
Tuổi thơ sẽ không về lại
Nếu không còn loài hoa dại
Lòng ta, đâu đó, vẫn chờ….
Thứ Ba, tháng 1 27, 2009
HOA DẠI
Gửi bởi HữuThành.Nguyễn lúc Thứ Ba, tháng 1 27, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
@EGK9:Cảm ơn vì bây giờ mới lại biết thêm về hoa tóc tiên. Ngày mai vào QT chẳng biết ven đường 9 còn bụi xấu hổ nào không.
Đồng Hới mùng 2 tết
Làm gì mà buồn quá dzậy!
Thôi gởi EGK9 câu thơ Thiền hơn 800 năm:
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
Hãy thưởng thức vẻ đẹp cành mơ trắng.
4 SG
Mùa Xuân 1972 Văn Thảo Nguyên cũng có bài thơ chợ Tết,xin tặng EGK9 vài câu;
Ta bỡ ngỡ bước vào chợ Tết
Trước lúc lên đướng đi xa
Mưa lất phất và trời trở rét
Phiên chợ này người lẫn vào Hoa
Cành hoa Đào mọc dài hai hè phố
Trên tàn cây chi chít hoa Đèn
Hoa Cúc,hoa Hồng chong Mắt mở
Sao vắng Em,hoa Hồng trắng của Ta
...
Chúc Em một mùa Xuân vui,trẻ...
Em cám ơn anh ĐC nhiều
EGK9
Đăng nhận xét