Tấn Định k9 có bài viết về "anh Văn" từ quan hệ người trong nhà.
Thiết nghĩ tác giả sẽ không phàn nàn với việc đạo bài từ gốc này :-)
(Ảnh: HT, 25/8/2008)
Thứ Ba, tháng 8 24, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Là nơi trao đổi thông tin của các bạn học sinh trường Trỗi. Ai muốn tham gia mở bài mới thì liên hệ Hữu Thành (huuthanh.ng@gmail.com) để được mời làm thành viên của Blog. Mọi người có thể đọc và góp lời vào bài có trên blog, bằng cách nhấp chuột vào chữ "lời góp" ở phía dưới mỗi bài viết. Các bài cũ đặt trong mục "Bài theo Tháng" phía lề trái. Nhấp chuột vào tên tháng để đọc bài cũ của tháng đó. Lưu ý: bài và góp ý không được vi phạm những điều cấm về Chính trị và Văn hoá Việt Nam.
Gửi bởi HữuThành.Nguyễn lúc Thứ Ba, tháng 8 24, 2010
15 nhận xét:
Tấn Định viết mộc mạc mà cảm lắm,người đọc thấy được cái tình của con cháu rất tự nhiên...
Lâu nay chỉ biết tên nay biết thêm một chút về bạn.Chúc bạn vui và cố gắng viết nhiều về Cậu...
DS
Tôi cũng đồng cảm nhận như vậy, chuyện trong nhà mộc mạc nhưng nói lên được phẩm chất cao quý của Bác Văn, TĐ viết như tâm sự, vì vậy thật sống động và chân thật, TQ nên cắt cái đuôi" TĐk9 viết" đi hoặc cho xuống dưới thì đúng hơn.
"Cậu tôi" thật là cái bài trong đường dẫn.
Nếu cắt cái đoạn trong ngoặc đi, sợ mọi người lại tưởng TĐk9 là... cậu của tôi :-)
Rất cảm động.
MK
Bài viết rất hay,đang chờ ông bạn viết tiếp. Những cái vĩ đại của Bác Văn thì cả thế giới đều biết rồi, duy chỉ có những câu chuyện đời thường thì bây giờ bọn tôi mới được "tỏ" nhờ ông bạn. Mặc dù tôi may mắn được công tác gần 15 năm bên "Sân Rồng", nhưng chưa bao giờ nghe thấy ai ( từ lính đến Quan ) nói về tài chơi Dương cầm của bác Văn cả. Hôm rồi xem trực tuyến thấy Võ hòa Bình có trả lời qua qua về chuyện này , hôm nay mới được ông bạn kể rõ hơn.
Qx.
@ A Tấn Định: Cảm ơn anh đã chia sẻ những cảm xúc của mình về một trong những người mà em thực sự ngưỡng mộ với cách viết mộc mạc, giản dị và chân thành.
@ A Thành: Cảm ơn anh đã đăng một bài viết rất hay.
@Hồng Thu: nghe cái giọng "sax" của AK7 tức anh ách, phải kiếm bài cho ra hồn chứ :-)
@ A Thành: TQ của BTT thì phải thế chứ ạ. Em đang nghĩ bài này mà đăng sang trang CLB thì hay quá.
Cần tác giả cho phép. Anh là "nhà xuất bản tiền chui hậu phép" mà.
Theo anh em cứ sang bên tandinh1011 thả bừa vào đấy một cái comment "xin phép rinh về bên xyz" rồi nhặt cái đường dẫn ở bên anh. Chứ dẫn sang nhà lão TĐK9 coi chừng mọi người lại... đọc lạc.
He he!Cảm ơn tác giả va người đăng bài héng.Cụ để trong lòng tôi nhiều ấn tượng sâu sắc,nhất là trí nhớ tuyệt vời và một phong cách gần gũi,dễ gần của một con người thực sự VĨ ĐẠI.
"Nhờ" AK7 và TQ "cay mũi" mà anh em được đọc bài này.
Quen đã lâu mà nay tôi mới được biết tài viết của anh.Truyện hay,lời văn mộc mạc,chậm rãi mà chan chứa yêu thương,tự hào.Viết được như thế về 1 nhân vật lớn của lịch sử thật chẳng dễ chút nào.
Chi tiết tôi cho là thú vị nhất và cũng thật sự xúc động là khi anh đọc hồi kí TQ cho Cụ.Một ông lão , khi đó chắc ngoài 85,đang ốm đau, nằm viện ,lại giải trí và "ru" cho giấc ngủ của mình bằng 1 quyển hồi kí vốn nổi tiếng bởi những đơm đặt và bình luận thiếu công tâm. ..Thật là có 1 không 2 trên đời này.Phải có tâm thế vượt lên trên tất thảy,phải đạt được trạng thái ung dung tự tại tới mức "thượng thừa" mới có thể " nhẫn" được đến vậy.
Hôm nay ,Bác vừa bước sang tuổi 100, chúng cháu xin chúc Bác mọi sự an lành!
@ A Thành: Em tìm "tandinh1011" thì ra blog ở bên Yahoo!360 plus, cũng có bài này đấy ạ. Không biết có phải là blog của chính chủ không?
@ A Thành: À, chắc là đúng, giờ em mới để ý đến chữ "gốc". Cảm ơn anh đã mách nước. :)
Có người nhớ lại cuộc mít tinh kỷ niệm 45 năm chiến thắng ĐBP tại Hội trường Ba Đình(?) duy nhất ông VVK khi đó là Thủ tướng có lời chúc mừng ĐT VNG. Nên có lẽ "cái số 0 to tướng" không phải do ông Sáu Dân vẽ ra thật.
Đăng nhận xét