1. Biên soạn cuốn Bài ca
truyền thống để mần chi ?
Xin đăng lời phi lộ của nó (may chưa đưa vô cuốn sách): “Mỗi khi gặp nhau, trung đội ta đều hát lên các lời ca
truyền thống để nhớ về một thời khói lửa, thế nhưng, do tuổi cao (đôi lúc) trí
lãng, bọ mạ cứ ý nọ thành lời kia làm cho đội hình trung đội đang vuông vắn là
thế bỗng thoắt sang “đội hình 9-6-3-0”.
Tìm trên thị trường thì các
cuốn “100 bài hát” đều bị chêm quá nhiều “bài lạ”, đồng thời chúng to quá, dầy
quá, cơ động hành quân thật phức tạp.
Tổ biên soạn trung đội xin
mần cuốn Bài ca Truyền thống (bctt-k4-01), khổ 140x105, với tiêu chí:
1/ Chữ thật to để bọ mạ dễ
đọc,
2/ Phải dễ tra cứu hơn các
cuốn “100 bài hát”, kẻo Quản ca trung đội hát nửa bài rồi mà bọ mạ vẫn nỏ thấy
bài nớ ở mô,
3/ Phải có một số “bài cơ
bản” nhưng phải thật nhỏ gọn để còn cơ động hành quân.
Chắc chắn bctt-k4-01 chưa
hoàn hảo, xin bọ mạ coi nó như miếng cơm nắm muối mè trên đường hành quân”.
2. Nó phải bỏ được vào túi
quần sau. Trong tay “tổ biên soạn cấp
trung đội” có 5 cuối “100 bài hát truyền thống" khổ A4 (21x30cm), thêm cuốn Các
bài hát Nga do mấy lão K3 biên soạn rất công phu, nhưng chẳng lẽ đi chơi đâu
cũng mang theo cặp táp đựng cả mớ.
“Mẹ, cuốn đó phải bỏ
được vô túi quần sau”. Lò mò ra mấy shop quần áo, lén lút đo xem túi áo sơ mi, túi
quần bên và túi quần sau kích cỡ ra răng. Té ra các túi cỡ trung bình có thể bỏ vô
được 1 cuốn cỡ 14x10,5cm.
“…mà dầy quá là cộm túi đấy”.
Đo qua đo lại – nếu sách dầy chừng 5 ly là không cộm.
3. Chữ phải to ! “Đi chơi
chẳng thằng nào mang theo kính đọc đâu, chữ phải to, nghe chửa !”. Mẹ, khổ
sách thì bé tẹo mà đòi chữ to. Chọn phông chữ Times New Roman, cỡ chữ 16, có vẻ
OK. In thử vài bài thì chữ 16 không hạp (nhiều thứ) với cái anh 14x10,5cm. Thôi,
xuống chữ 15 và in đậm (bold). In thử, chữ 15 thì được, dưng mà in đậm thì sẽ có chút hằn
sang trang sau. Kết luận: xài cỡ 15, không đậm.
4. Nhiều bài vào ! “Nhiều bài
vào, mà phải bài này…, bài này… Bài nào tao không khoái là tao trừ một ngàn một
bài”. OK nhiều bài, nhưng tao đo rồi, muốn dầy 5 ly trở xuống (còn tùy loại
giấy, bìa) thì chỉ khoảng 40 bài thôi. Thôi, mai mốt mần bctt-k4-02 – tui “dỗ”
các hắn.
5. Phải xếp theo thứ tự ABC ! “Các
cuốn 100 bài hát khó tra cứu thấy mẹ, mày phải lên “lít” theo ABC. Số trang
cũng phải to kẻo không nhìn thấy”. OK, số trang cỡ 15 gạch đít (underline), rõ
như ban ngày. Dàn trang xong (dàn tay chứ phần mềm chi mô) thì có bố đòi “ông thêm bài này nhé”. Ông ơi, “lít” theo ABC, nếu bài mà chữ đầu là V, là Z
thì không vấn đề, còn bài của ông là chữ B, chữ C thì chết tui rồi, dàn trang xong rồi, nếu “đẩy bài” thì tới tết Công gô.
6. Chất lượng. Các tiệm
“in-đóng sách kiêm photocopy” thì 500 cuốn hắn mới chịu, đành qua tiệm
“photocopy kiêm in-đóng sách” thì trên 5 cuốn hắn in liền hà. Tui đòi tờ bìa phải
thật bền, dẻo, láng, để các bố bỏ túi quần lâu rách, lâu dơ, nhưng hắn chỉ có
bìa tầm cỡ như rứa. Đành vậy. “Mà nếu chú in 100 cuốn thì giá sẽ rất mềm”. Gọi điện
hỏi mõ làng (tức JM) thì hắn OK ngay: “Giá đó thì 100 cuốn “nô” vấn đề. Mình xài
ba mươi mấy cuốn, dư bán giá cao cho TW và các khóa khác”.
7. “Bài ca truyền thống” ư? Vậy
“truyền thống” ở đây được giới hạn trong phạm vi nào? Tiêu chuẩn chọn bài ra
sao? Bố ơi, tụi tui không có chức (trong Ban Tuyên huấn TW) nên khỏi cần ba cái
cao siêu đó. Cấp trung đội thì lái dở lắm, rứa thôi.
8. Trang cuối cuối cùng. Sách có 4 trang trắng, để cho người đọc ghi thêm tên những bài ca mà anh ấy thích. Còn việc thu gom ý kiến phản hồi thì ... chưa thấy TW ra chánh sách.
8. Trang cuối cuối cùng. Sách có 4 trang trắng, để cho người đọc ghi thêm tên những bài ca mà anh ấy thích. Còn việc thu gom ý kiến phản hồi thì ... chưa thấy TW ra chánh sách.
7 nhận xét:
Kịch lịt wang nghinh tâm huyết của "tứ lân bang mần sách" và thấu hỉu ưu tư của bác HCQ - cũng giống như hồi cháu theo cụ Nguyễn Ái Quốc mần kách mệnh, có thấy đường mô mà mần, nhưng rùi trời dần sáng...
Về điểm thứ 2 của bác cháu thấy còn bất cập, xin góp ý xây dựng Đảng, hổng fải fá đám à nha: "2. Nó phải bỏ được vào túi quần sau" chỉ thích hợp với ai mặc Quân Fục hoặc Nam Giới, Thường Fục của Chị Em làm dek có túi sau ? đành rằng Chị Em có nhìu chỗ giấu hàng bí hiểm hơn AE ta, nhưng đều là chỗ k thích hợp để cất cuốn sách của bác, và lúc lôi nó ra cũng hơi khó.
Zậy nên cháu đề nghị bác cứ up lên mạng, fát cho mỗi ngừi 1 máy tính bảng - giải quyết xong 8 điều bác nêu
Thay mặt Ban biên soạn (chứ nỏ phải Ban biên tập mô) anh xin cảm ơn nhời góp của TK8. Kể cũng "ân hận", giá như hồi mới bắt đầu biên soạn mà "rước" chú vô Ban biên soạn thì ngon rồi.
Nhưng thôi, cơm nắm muối vừng cho đỡ đói lòng ấy mà, nào phải cỗ bàn 4 tô 4 dĩa, 1 tầng, 2 tầng chi mô.
À, nếu nhà chú muốn ăn miếng cơm nắm muối vừng thì ghé BLL K4 phía nam. Bầy tui bán đúng giá, cộng thêm một vài chút "VAT" thôi - giá bèo.
@HCQ: Thế thì Ông giữ cho tui 1 cuốn nhé,hết bao nhiêu ông trả giùm..../TBk4
Được bác HCQ tín nhịm cháu rất thung thướng, nhưng nghĩ lại thì tự thấy chưa xứng đáng:
1. Cháu học dốt, bài hát thầy cô dạy cháu chả ăn nhời, chỉ thuộc lời 2 (lời tự chế) - đưa zô cuốn sách đáng kính của các bác hơi nguy hỉm ạ
2. Cháu cũng giống "mấy bác Trỗi dở hơi" - rất là háo danh: đang "biên tập viên", "tổ chức viên" tự nhin nhảy ra mần Lãnh Đạo, rùi ACE la ó cháu mới nhớ ra dek có ai bầu mình rứa là cái chiêu "đánh lận con đen" của cháu bể mánh !
Mong bác thông củm, cả đời cháu tù mù, có cái Trỗi quá ngon, bác để cháu múa rối tí.
TK8.
OK, chú chỉ được cái nói đúng: Mấy tên K4 tính sau này cuốn tập 2 (nếu chịu khó cóp nhặt) thì đa phần là bài tự chế, ví dụ "ta đi theo lối nhỏ là lối an toàn" - một bài đã được lính tráng khá nhiều đơn vị thuộc QK7, QK9 xem như "bài hát truyền thống". Chẳng hiểu tại sao lính tráng thế hệ sau lại biết bài nớ?
TBk4.
OK, để tui lấy dùm ông 1 cuốn, có 20 ngàn đồng thôi (cộng luôn VAT và/hoặc phí gì gì đó rồi).
Bác Chí nói zậy cháu cũng nghiến răng liều theo K4 1 fen, nhưng mà hồi hộp wá bác Chí ui - 5 ăn 5 thua. Sinh hoạt như "hội kín" coi chừng nó bớ, đưa ra Côn Đảo đúng chỗ hồi xưa 2 Cụ nhà mình học tập.
Phê bình a.Chí một phát:
- "Sách đỏ" quý như vậy phải được cấp phát vì mục đích "phi lợi nhuận" mới quảng bá được. Đấy,ấn bản nhìu như Mao tuyển mà có ai thu đồng nào đâu?
- "Sách đỏ" phải được chứa ở nợi trang trọng là "giếng thượng" bên trái, gần trái tim chứ không phải ngay "giếng hậu", sau đít như anh nghĩ. Hành động này phải được coi như làm dung tục, bỉ báng "tác phẩm"...
Kính Anh
Đăng nhận xét